Thứ Năm, 7 tháng 3, 2019

Trải nghiệm thức thần - TRIP 1

Tôi sẽ bắt đầu viết về những lần trip của tôi. Có người sẽ nói là không nghe nghiện trình bày. Tôi có lời khuyên rằng. Khi bạn bắt đầu đánh giá điều gì đó, tâm trí bạn lập tức tạo ra một bức tường, nó đóng lại, làm cho bạn khó tiếp thu được cốt lõi vấn đề mà một người muốn truyền đạt. Bạn chỉ cẩn đọc với một tư duy mở, không đánh giá phán xét, để mọi thứ đi vào và chắt lọc những gì bản thân thấy hợp lý thì giữ, thấy không hợp lý thì bỏ qua. Nhưng gì tôi viết là những gì tôi nghĩ, tôi hiểu và tôi thấy. Nó đúng với tôi nhưng có thể sai với bạn. Có thể sai với tôi nhưng đúng với bạn. Nó sai khi bạn bảo nó sai, nó đúng khi bạn bảo nó đúng. Một vấn đề không có đúng sai thì bạn sẽ thấy được điều cốt lõi. Mục đích duy nhất tôi MUỐN truyền đạt là giúp bạn thoải mái tự do với chính bạn, bởi chỉ có bản thân bạn mới tác động được đến bạn, không ai có thể làm điều đó ngoài bạn. Bài viết của tôi không khuyến khích các bạn sử dụng chất này, cũng không khuyên can bạn là đừng sử dụng chúng. Hãy lắng nghe bản thân bạn. Vì cái gì cũng có hai mặt cả. Bạn cần dũng cảm . Bắt đầu trip đầu tiên. Hoàn cảnh khi đó của tôi là tôi đang chán công việc hiện tại, tôi không thấy được tương lai của nó. Khi đó tôi sống một mình ở nơi có thể coi là hẻo lánh. Cuộc sống của tôi khi đó cứ ngày qua ngày vô cùng nhàm chán, tôi sống với một con mèo, một con chó. Có thể nói khi đó tôi cứ để mọi thứ sảy ra tự nhiên.

 Một ngày tìm trên mạng được bài viết trải nghiệm chất thức thần, nấm, lsd. Khi đó nó được gọi là chất gây ảo giác, từ bé đến giờ trong tôi đã bị định kiến xã hội bao bọc, nhắc đến chất gây ảo giác hay ma tuý là mặc định nó xấu rồi. Khi đó tôi rất tò mò về nó. Tôi tìm mua trên facebook, một người bạn đã tư vấn cho tôi, người này khi đó chỉ quan tâm đến tiền của tôi. Thời gian khi đó khoảng tháng 5 năm 2017. Vào một ngày vô cùng bình thường. Tôi quyết định bỏ tất cả công việc hiện tại, phóng xe đến tiệm net của thằng bạn. Đồ này tôi cũng nhờ nó nhận hộ. Hôm đó khoảng 8h sáng tôi đến, hỏi nó về món hàng mới nhận. Mang ra kiểm tra, chỉ là 3 cây nấm nhỏ được bọc trong một túi zip loại nhỏ. Ngồi nói chuyện vs nó một lúc để thoải mái tinh thần và dặn trước nó là:"tý tao dùng cái này, mày để ý đến tao nha, nếu tao có hành động gì bất thường thì đưa tao vào phòng khoá cửa lại". Nó cũng à ừ, nhưng trong khi dùng thì tôi thấy hoàn toàn khác. Trước đó tôi cũng kiểm tra cái phòng xem có vật gì gây sát thương không phòng khi tôi bị "ngáo". Vì là lần đầu nên tôi rất lo lắng, lo lắng kiểu vô định vậy, còn chẳng biết mình lo lắng gì. Rót 1/2 cốc nước trắng. Nhai nấm thật nhỏ trong miệng và chưa nuốt. Cái mùi vị của nó làm tôi muốn nôn ra ngay lập tức, nhưng mất tiền ngu gì không ăn. :) Nhai nhuyễn tôi làm một ngụm nước nhỏ để nuốt chỗ nấm kia vì khó nuốt lắm, rất khó nuốt. Vài ba ngụm tôi mới đưa hết chỗ nấm kia vào trong bụng. 15-30 phút trôi qua không có gì sảy ra, tại vì tôi mong chờ nó đến nên mới không đến. Tôi nói vs thằng bạn:"bị lừa rồi, chẳng có gì sảy ra cả". Thêm 15 phút nữa trôi qua, tầm khoảng 45 phút sau khi nuốt bắt đầu nó ngấm và hiệu ứng bắt đầu. Điều đầu tiên tôi cảm nhận được là các mạch máu trên nặt tôi, hơi thở của tôi vô cùng khác lạ. Mỗi nhịp thở là một điều kỳ diệu nhất mà tôi từng được biết đến, giống như vận khí đan điền, tôi cảm nhận ra hơi thở, cảm nhận rõ cái vùng phía trên rốn, đột nhiên tôi thấy rằng bấy lâu nay tôi quên là mình có hơi thở. Cứ phập phồng phập phồng, với mỗi nhịp thở ra vào là mắt tôi cũng thấy những hình ảnh phập phồng và uốn lượn dạng sóng. Tôi bắt đầu quan sát những thứ xung quanh, một trạng thái vô cùng khác lạ, khi đó tôi chỉ biết 2 tay đưa lên đầu rồi miệng thì:"wtf, cái gì đang sảy ra thế này, mình đang trải qua cản giác gì đây?" Vừa sợ hãi rồi thích thú. Tôi bắt đầu nhìn tay mình, những ngón tay dài ra 20cm và uốn lượn nhịp nhàng. Tôi dần đưa mắt lên nhìn khuỷu tay, rồi vai, cuối cùng tôi nhìn tất cả bộ phận trên cơ thể. Tôi như được tách ra khỏi cơ thể mình, tôi lại tự thấy là bấy lâu nay mình quên đi cơ thể này, tôi ít chăm sóc cho nó quá,, đôi chân, cái bụng, đôi bàn tay này, bây lâu nay tôi quên là mình có chúng. Khi đó tôi cảm nhận rõ rệt từng cảm giác trên cơ thể, hầu như cả cơ thể tôi khi đó toát mồ hôi mặc dù sờ chẳng thấy chút mồ hôi nào. Cơ quan cản thụ ở da đã tăng lên rõ rệt, tôi chạy xuống nhà vệ sinh nhìn vào gương, chấm màu đen trong mắt nó đã nở ra rất to, nhìn vật nào cũng thấy uốn lượn phập phồng, giống như là chúng đang thở vậy. Rèm cửa, tường nhà, hộp giấy, chai nước, biển hiệu quán net. Mọi thứ như đang sống, trông vô cùng sống động. Sau đó tôi quay trở lại ghế, hiệu ứng lúc này chưa mạnh lắm, vì tôi vẫn nói chuyện bình thường được vs thằng bạn. Rồi tôi muốn nói gì đó nhưng cảm giác bất lực hiện lên. Như là nấm xoá đi ngôn ngữ của tôi. Tôi thấy như là tôi chẳng biết ngôn ngữ nào cả. Nói được 2-3 chữ lại bị ngọng líu ngọng lơ không nói tròn ý được, cảm giác muốn nói cho nó hiểu mà không thể nào diễn giải được, miệng cấm khẩu, vô cùng khó chịu. Sau đó tôi kệ, không nói mà lại tập trung xem trong mình đang sảy ra điều gì. Tôi cảm nhận rõ rệt từng bộ phận trên cơ thể, từng nhịp thở, từng sợi lông, từng giọt mồ hôi trên cơ thể, từng mạch máu đang chảy trong người, và khi đó người tôi rất nóng, nóng bất thường mặc dù trời không nóng lắm. Tôi kêu thằng bạn ra bật hộ cái quạt, tao nóng quá. Nó nói:"có nóng lắm đâu" - bởi vì khi này tôi chỉ muốn bản thân thỏai mái, tôi chỉ muốn giúp cái thân xác này thấy dễ chịu. Khi nó nói vậy tôi khá là khó chịu cũng như bất lực. Nhưng nó cũng ra bật, từng làn gió thoảng qua, cảm giác rất sướng. Chỉ có gió thôi mà đã sướng rồi. Tôi ngồi cạnh nó, nhìn ra cái biển của tiệm net nó để bên trong, nhũng chữ cái trên đó chảy ra, nhìn không rõ chữ, những hình ảnh trên tấm biển méo mó, nhìn rất kỳ dị, nhưng lại thấy đẹp một cách lạ thường. Tôi muốn tả cho thằng bạn có thể thấy nhưng bất lực, rồi tôi hỏi nó:"mày không nhìn thấy à? Tấm biển đang chảy ra kìa, nhìn dị lắm mày ơi". Một khoảng thời gian nữa trôi qua, càng ngày chất này càng mạnh mẽ trong cơ thể tôi. Thằng bạn chơi game nó cười, mó cười cũng làm tôi buồn cuời theo, tôi không kìm được cảm xúc đó, và tôi cười, điệu cười của của tôi khi đó chắc là lố, và dị bởi vì đang "ngáo" mà. Tôi thấy tôi cười hơi lố, tự nhiên tôi lại không cười nữa, mặt nghệt ra và lại ngồi. Nhắm mắt vào nhưng màu sắc kỳ diệu hiện ra, tôi lại còn đang đeo head phone thằng bạn đang mở nhạc, những màu sắc trông như các clip có keyword trên youtube:"psychedelic music vitual". Nhùn đẹp, rồi tôi thấy sung sướng và thích thú. Tự nhiên một ý nghĩ khác hiện ra, tôi dường như được tách biệt ra khỏi ý nghĩ , cảm giác vừa xuất hiện. Tôi biết tôi đang thích thú cái tôi đang nhìn thấy, tôi thấy mình sẽ thích dùng cái này ở lần tiếp theo. Tôi biết vì sao người ta nghiện và thích thú cảm giác này., những hình ảnh, cảm giác "sướng" như này bảo sao con người lại thích nó, lại có nhiều người nghiện đến thế. - Bạn nghiện cái gì đó khi bạn để ham nuốn sử dụng cái đó vượt lên trên bản thân bạn.. Không giết chết ham muốn, mà là mình nhận biết được là mình đang ham muốn. Bắt đầu những ý nghĩ hiện lên, dồn dập và liên tục , những câu hỏi được bộ não tôi tạo ra. Tôi là ai, tôi đang ở đâu, đây là đâu, tôi là ai. Lập tức nó tự trả lời, giống như là bộ não của tôi, tâm trí tôi tự nó hoạt động riêng lẻ, tôi không còn là chủ của nó. Với câu hỏi tôi là ai, nó trả lời: tôi không là ai cả, nhưng tôi cũng như tất cả mọi người Khi này tôi như bị mất trí nhớ, tôi quên tên mình, người thân của mình, tôi đang ở giữa khoảng nhớ và quên, rất chập chờn. Tôi vớ tay lấy điện thoại của thằng bạn và tự nhắn tin đến điện thoại của mình:"mày là xxx, mày đang dùng nấm, tên của mày là:xxx xxx xxx. Sinh ngày xx-xx-xxx, tý mày sẽ tỉnh lại thôi, đừng lo lắng. Cứ như một người khác đang cố gắng giúp đỡ tôi, tôi để điện thoại xuống bàn, thằng bạn tò mò cầm lên và đọc, nó nhìn tôi như kiểu tôi đang bị điên vậy. Quay lại ý nghĩ ở trên tôi là ai đây là đâu. Đến câu đây là đâu thì tự nhiên ý nghĩ khác đến. Trước khi đến đây tôi làm gì , lập tức câu trả lời đến:"trước khi đến đây không âun trọng, quan trọng là tập trung vào khoảnh khắc này". Sau khi qua cảm giác này tôi sẽ làm gì. Câu trả lời lại đến:"sau khi dùng cái này không quan trọng, không cần để ý tới nó, quan trọng là ở khoảnh khắc này. Đừng có nghĩ đi đâu. - mọi người là vậy, chúng ta thường để tâm đến quá khứ, và tương lai, ít người đặt tâm trí ở hiện tại này. Giống như đang ăn mà lại nghĩ ăn xong sẽ làm gì nên là quên đi khoảnh khắc đang ăn. Hiện tại tôi vẫn như vậy, rất khó để đạt cảnh giới này. Rồi ý nghĩ tiền là gì? Khi đó tôi chỉ thấy đồng tiền đúng bản chất của nó, là một tờ giấy, một ờ giấy vô cùng bình thường. Và thây vàng chỉ là một cục đá. Rồi đột nhiên tôi để ý, quan sát xung quanh, những người xung nhìn tôi vs con mắt như tôi là người ngoài hành tinh vậy, tôi vừa lo sợ vửa cảm thấy không an toàn. - đây là bản ngã, đây là suy diễn của ý nghĩ, nó tạo ra cái không có thật, và bạn bị cuốn theo nó. Sau đó thằng bạn tôi đi nấu mỳ cho khách. Nó nhờ tôi chơi hộ cái game liên minh huyền thoại. Tôi vào chơi, 5 con người cùng hợp tác tạo nên chiến thắng, nhưng một số người chơi cố gắng thì một số chỉ chăm chăm chửi bới đồng đội và đối phương, không tập trung vào trận đấu, lăm le ai sai là chửi rủa miệt thị. rồi tôi thấy quái lạ, sao chỉ vì game mà người ta lại bực vội khó chịu nhau, chơi game là để vui cơ mà nhìn bên cạnh có một người đang xem facebook. trên màn hình là cái clip live facebook rán trứng bằng nắng, 2000 người đang xem, rồi tôi lại thấy kỳ lạ, chỉ là clip rán trứng mà có tới 2000 con người ngồi trước màn hình để xem nó. sau đó tôi nhìn ra cửa, thấy chiếc xe máy, tôi cảm thấy nó có linh hồn, tự nhiên tôi rời ghế, điều này sảy ra rất mau lẹ và không một chút do dự, tôi cũng k kiểm soát được nó. tôi đi ra dắt xe máy vào nhưng hành động không được nhất quán, chân tay loạn xạ vì quá nhiều ý nghĩ, không thể tập trung. cảm tưởng như mình có thể sẽ điên nếu cứ làm mọi thứ mà tôi có thể nghĩ ra. tôi đành quay về ghế, rồi nhờ thằng bạn dắt hộ. đột nhiên nỗi sợ của tôi đến, tôi sợ tôi không thoát ra khỏi được trạng thái này. tôi cố gắng để tỉnh táo nhưng càng cố tôi càng bị "trôi" theo ý nghĩ. tôi muốn nói ra điều tôi đang thấy nhưng không thể, ngôn ngữ là rầo cản điều tôi muốn nói. tôi lại đeo tai nghe và cố gắng bình tĩnh, những hình ảnh bắt đầu méo mó và lượn sóng nhìn vô cùng ảo diệu. tôi nhắm mắt mà vẫn nhìn thấy màu sắc. hình ảnh quan âm hiện lên, rồi tắt đi, màu sắc lập lòe. Tôi đưa mắt nhìn ra cả quán nét. những người chơi game liên minh huyền thoại, những người chơi game bắn cá ăn tiền. giường như họ không còn là họ, họ dang bị cái gì đó kéo đi, dẫn dắt tâm trí họ. người chạy theo niềm vui, người thì tìm đến tiền bạc để thỏa mãn cái gì đó. họ quên mất bản thân họ. Tôi đang thấy mình đang sống, từng hơi thở kỳ diệu, từng mạch nhịp tim đang đập. từng ý nghĩ đang đến, nối sợ và cả sự vui suớng và thích thú, những hình ảnh quái dị và đẹp đẽ. dần dần tôi tỉnh lại, đi lấy cốc nước mát uống cho tỉnh, từng dòng nước đi vào cơ thể, nó đến đâu tôi cảm nhận rõ nó đến đó. tôi ra nhờ bạn tôi dắt xe để tôi về, nó hỏi tôi là tỉnh chưa? khi đó tôi tràn đầy năng lượng, cảm nhận được thân thể vô cùng mạnh mẽ. ra đường tôi ngồi lên chiếc xe, chạy xe mắt tôi cảm rõ được độ lên xuống nhấp nhô của mặt đường, đên nỗi tôi tưởng bánh xe bị lủng, nhưng không, cơ quan cảm giác quá mạnh mẽ nên tôi thấy vậy, tôi dừng xe kiểm tra mà không bị sao cả. lại lên xe và đi về, mọi thứ rất khác lạ, như là tôi được sinh ra một lần nữa chỉ vài phút trước. nhìn điều gì cũng lạ lầm, nhìn người nào cũng như người nào, nhìn mây trời, nắng, cây cối vô cùng đẹp, khi đó chỉ biết cười mỉm. cảm giác hạnh phúc, chỉ một hạt mưa rơi vào mặt tôi thôi tôi cũng thấy hạnh phúc rồi.  



0 nhận xét:

Đăng nhận xét