Thứ Năm, 4 tháng 3, 2021

Trip review: Lê Anh Đức

 #triptelling

#ParvatiTears



" Đây không phải trip report, đây cũng không phải tâm sự cá nhân hay bài thuyết trình gì sâu sắc. Mà đây ... chỉ đơn giản là những mảnh ghép được ghi chép lại bởi một người thích kể chuyện và viết lách nhưng lại hiếm khi. 


Được hệ thống và biên tập lại sau một thời gian ngắn trải nghiệm cũng như suy ngẫm về chuyến đi, bởi vậy ghi chép này chỉ mang ý nghĩa chủ quan của một cá thể khi nói về cuộc sống, không cổ súy cũng như mang tính ép buộc thế giới quan của bất kỳ ai. 


Trong nội dung sẽ có vài vấn đề nhạy cảm và tế nhị.


Vậy nên, nếu không có vấn đề gì với những điều ở trên, mời bạn ngồi lại chút để xem qua để biết được - cuối cùng thì trải nghiệm được nói đến là gì ?! 

-----------------------

Chẳng có sự chuẩn bị nào rõ ràng, chỉ biết mọi thứ bắt đầu từ một buổi chiều thứ 7, sau khi ăn cùng nhau bữa trưa thì vợ tớ đi giặt đồ (vợ chồng tớ mới cưới và đồng hành cùng nhau hơn một năm nay).


Nhìn vợ rồi cười tinh quái, không quên nháy lông mày, tớ hỏi : "Vợ ơi, nấm ko?" 

2 giây đứng hình, sau đó : "Ừ thì nấm!" - vợ tớ trả lời khá e thẹn nhưng có hào hứng.

Rồi trao đổi chút, thế nào 2 chúng tớ lại nghiêng sang "acid" hơn !?

Tiếp đến thì tớ chạy lên chỗ làm để lo chút việc vặt, tiện thể ngồi cân nhắc để quyết định là nấm hay acid. 


Có gặp gỡ đôi ba người anh em, hỏi qua ý kiến chút thì tớ đi đến quyết định chọn 1 tab Parvati Tears (105ug) và 1 tab Kali Yuga (200ug) - và quyết định này xuất hiện trong đầu giống như một sự tự nhiên, mặc dù biết trước rất rõ rằng 2 chúng tớ không thể đi hết 2 tab này trong cùng 1 thời gian ngắn được. Giống như là Kali Yuga sẽ là chương kế tiếp của chuyến đi được nói đến lần này.

-----------------------

9h tối tớ về nhà, hơi muộn so với dự tính, vợ có đôi chút giận dỗi vì sợ chuyến đi sẽ không khớp thời gian để đảm bảo nhịp sống bình thường, nhưng rồi cũng nhanh chóng qua đi khoảnh khắc đó.


Tớ đi tắm, vợ ở trong cbi trước vài ngọn đuốc để thắp sáng hành trình, kết quả có được 3 ngọn Lemonade và 2 ngọn Gelato #41.

10h tối, sau khi đã xong xuôi những thủ tục cơ bản để thả lỏng cơ thể, 2 vợ chồng tớ chia đôi tab Parvati Tears và drop. 


Dành thời gian ngồi nói chuyện với nhau và cùng nhau đi qua những trải nghiệm cuộc sống là việc mà 2 chúng tớ thường xuyên làm - có lẽ đó là thói quen hình thành từ thời điểm quen nhau và bên nhau trải qua từng đợt dịch Covid.

Thắp sáng 1 ngọn đuốc, nghe vài bài của The Beatles, nghe chút nhạc rap Việt, rồi đang lâng lâng high, tớ nổi hứng bật set 8 tiếng của Armin Van Buren chơi tại Untold 2019 (lúc đó cứ nghĩ set này sẽ đưa mình đi cả hành trình, vì thực sự lần trip này vô cùng bất ngờ và không chuẩn bị gì nhiều, 2 chúng tớ đơn giản chỉ là muốn dành thời gian vui vẻ bên nhau).


Ngoài lề một chút : những ai có tìm hiểu qua về thức thần cũng biết rằng âm thanh, âm nhạc, môi trường, yếu tố con người tham dự, thời điểm ... đều sẽ ảnh hưởng đến chuyến trip theo chiều hướng tốt xấu khác nhau dưới nhiều góc độ. Và 2 chúng tớ thì rất dễ quấn quít vào nhau trong mỗi chuyến trip, nó khác tính chất với những chuyến trip cùng bạn bè, nhưng nó lại có chung ý nghĩa về cuộc sống đối với bản thân tớ. 


Vì với tớ, mỗi chuyến đi đều sẽ để lại những ý niệm, ý tưởng, định nghĩa cũng như ý nghĩa nhất định, để bản thân có thể nghiền ngẫm trong khoảng thời gian có thể là đến hết cuộc đời (ước mơ viết một cuốn sách cuối đời đôi lúc cuộn trào như sóng biển)

---------------------

Quay trở lại với hành trình.

Đó là lúc mà đồng hồ gần chuyển sang 11h tối đêm, set nhạc Armin cũng đã chạy hơn 30p, 2 chúng tớ cũng vừa có màn dạo đầu tình cảm khá ướt át, tớ đi rửa mặt còn vợ đi vệ sinh, lúc này thì vợ tớ bắt đầu bước những bước đầu vào trong trip khi tay chân dần mất lực (đến mức gần như phải bò vào mới ôm được bồn cầu, đoạn này 2 đứa cười như điên), tớ cũng bắt đầu thấy hoa văn trên gạch men lát tường chạy theo hình sóng, biến thành hình dạng các chữ cái Alphabet như muốn nhắn gửi 1 thông tin nào đó.


Trở về phòng, vợ tớ chui trong chăn và ngay lập tức được các hình thù hoa lá trên chăn đưa đi chơi bên Paris, lướt rất nhanh qua 2 hàng đèn sáng trên quảng trường phía trước của tháp Eiffel ... nhưng trong hình dạng của một chị ong nâu nâu.


11h15p tối là lúc mà nhận thức đi vào trip rõ rệt nhất, tớ quyết định chuyển sang thể loại nhạc mà 2 đứa vẫn thích nhất khi trip - Psytrance. (và ngay trong lúc ghi chép lại này, tớ vẫn tin rằng chỉ Psytrance mới đưa các hoạt chất của acid lên đúng đỉnh được)

Pick ngay set 2019-2020 của Astrix tại Universo Paralello, vợ tớ nhanh chóng chìm đắm vào hiệu ứng sân khấu.


Rồi cứ như 1 sức hút tự nhiên, 2 đứa lao vào nhau giống như 2 lỗ đen vũ trụ - đó là cảm giác được 2 đứa miêu tả lại khi hồi tưởng chuyến đi.

Những chuyến đi của 2 chúng tớ thì phần nhiều thời gian là dành cho chuyện sex. Nhưng với âm nhạc Psytrance cộng hưởng cùng lúc acid đang tác dụng lên cơ thể và tâm trí - nó trở thành những hình ảnh trong tiềm thức mà không thể lý giải theo mọi cách thông thường được.

------------------------

Cụ thể, trong lúc gần gũi vợ, tâm trí tớ đã được đi một chuyến đi từ cổ đại của nhân loại. Và vẫn xin nhắc lại đây chỉ là cảm nhận trong trải nghiệm của cá nhân tớ, nó có thể đúng, có thể sai, có thể vừa đúng vừa sai cùng lúc - và tuyệt nhiên không ai có thể chứng minh hay phản biện nó.


Tớ nhìn thấy hình ảnh của Trái Đất lúc cổ đại, khi các lục địa còn chiếm phần lớn hơn trên toàn bộ diện tích. Thời đại đó tồn tại 3 con rồng, một con được tôn thờ bởi các bộ tộc cổ đại phương Tây, một con tại phương Đông và một con được các thủy tộc sống dựa vào biển thờ phụng.


Dần dần con người cổ đại theo những biến chuyển của thời đại mà sinh ra nhiều mâu thuẫn, tranh chấp. Những thế lực mạnh nhất của mỗi phương đều triệu hồi và đưa rồng ra những trận chiến. 


Sự đụng độ lớn nhất và căng thẳng nhất của cả 3 phe đã diễn ra ở nơi mà bây giờ là Ai Cập. Ai Cập cổ đại vốn trù phú cây cối và kênh nước, nhưng vì trận chiến của những con rồng mà rừng, kênh đào nơi đây trở thành sa mạc trải dài vô tận.


Trong sự lầm than và khổ cực, tiếng kêu khóc oan trái của nhân loại cổ đại đã chạm được đến thế lực mà thời nay con người gọi dưới cái tên chung "những vị thần cổ đại"


Và thực sự những vị thần này có thật hay không ? Không ai dám chắc chắn bất kỳ điều gì, nhưng trong chuyến đi này, tớ đã thấy những vị Thần Ai Cập cổ đại đã hướng dẫn cũng như trợ giúp loài người xây dựng những kim tự tháp - thực chất, đây là chuỗi phong ấn và 3 phong ấn chính, mạnh nhất nằm ở Giza - Được 3 vị thần là Ra, Anubis, Orisis thường xuyên túc trực cai quản. Mục đích chính là khiến 3 con rồng cổ đại mãi ngủ yên. 


Thế lực "Thần" này tiếp tục gây bất ngờ cho tớ khi mà kết thúc hình ảnh trấn yểm 3 con rồng cổ đại, thì một loạt hình ảnh của nhân loại trải qua từng giai đoạn biến đổi, chiến tranh sơ khai cho đến chiến tranh chính trị của hiện tại. 


Rồi vút đến một khung cảnh tựa như thuộc về tương lai, nơi mà tớ đã thấy con người thử nghiệm những thí nghiệm lai tạo mã Gen trội nhất của từng loài thú với mã Gen của con người - mục đích là khiến con người tiến đến một trạng thái đủ sức chống chọi lại môi trường sống sau khi bị tàn phá bởi hàng tỷ nước đi sai lầm trước đó của nhân loại. 


Rồi thấy chủng tộc Người-Thú đó ngày một hoàn thiện, cuối cùng trở thành 1 bản thể, 1 chủng tộc mới của Địa Cầu. Cũng là lúc, du hành thời gian cũng hoàn thiện, chủng tộc Người-Thú này bắt đầu gửi những tinh anh tốt nhất quay ngược thời gian về để ngăn chặn nguy cơ nhân loại tự hủy diệt mình, để bước tiến triển được đi đúng theo dòng lịch sử. Tuy sai, nhưng lại là đúng ở 1 thời điểm rất xa khác. 

Nhưng ... những điều vừa xong có ý nghĩa gì ? Hãy chờ đến gần cuối đoạn ghi chép, đó là lúc tớ hệ thống lại hình ảnh và gắn 1 thông điệp ý nghĩa, gắn 1 định nghĩa lên nó. Để từ đó xoay chuyển sự sống xung quanh mình theo cách tự thôi miên tâm trí.


Đến đây thì kết thúc phase 1, cũng là lúc set nhạc còn 8p là hết. 

2 chúng tớ nghỉ ngơi 1 chút, uống nước, ăn vặt đồ ngọt

Hiệu ứng lúc đó là mạnh nhất, vì thế nên khái niệm về thời gian cũng như không gian của chúng tớ hoàn toàn bị bóp méo và không thể nhận diện chính xác. 


Chỉ biết là, tớ chọn nhanh set nhạc tiếp theo là album He.art cũng của Astrix. 

Sau dạo đầu intro và 2 đứa tranh thủ tán phét chút về  những trải nghiệm vừa có, lại nhanh chóng tan chảy vào nhau như 1 bản thể duy nhất.


Phase 2 bắt đầu từ đây.


Tớ nhanh chóng lạc vào trong vô vàn màu sắc hoa văn, cảm nhận sự chăm sóc của bạn tình trên cơ thể mình. 

Nhưng mọi thứ quá hỗn loạn và lướt nhanh qua tâm trí giống như cách mà phim ảnh miêu tả về dòng thời gian bị skip qua. 

Nếu có thể, tớ sẽ gọi nó là hiện tượng "Tua nhanh qua các kiếp luân hồi"

Nghĩa là lúc này, giữa sự hỗn loạn đó, dần dần trong tiềm thức tớ xuất hiện hình ảnh của một vòng quay tròn rất lớn, mỗi ô có 1 biểu tượng - tượng trưng cho vạn vật nằm trong "sự sống".

"Mặt trời" tượng trưng cho Ban ngày

"Mặt trăng" tượng trưng cho Ban đêm

"Bàn chân" tượng trưng cho Con người 

và rất nhiều hình thù khác nữa, ko thể nhớ hết.

Không hiểu vì sự tác động gì, vòng quay bắt đầu xoay tròn.


Nhanh dần đều, và rồi đến một tốc độ mà không-thể-nhanh-hơn-được nữa. Nó cứ như vậy, xoay mãi và dường như không muốn dừng lại... 


Cho đến lúc - có lẽ là lúc là lõi tâm hồn của chính mình lên tiếng :


"Làm ơn, hãy dừng lại, hãy cho tôi biết thông điệp chính xác mà Người muốn tôi nhận ra là gì ?"

Sự thật là, bạn sẽ khó có thể tiếp cận hay tìm ra sự thật, chân tướng của bất kỳ điều gì thuộc về "sự sống" nếu bạn không thực sự khao khát được biết đến nó, được hiểu nó, được cảm nhận nó.


Và tớ đã được hồi đáp, vòng quay dừng lại một cách đột ngột. Mọi biểu tượng khác đều biến mất, chỉ còn duy nhất 1 dòng chữ hiện rõ nét trên góc 12h của vòng quay, được nằm trong khung chữ nhật, đúng 1 chữ : "PRESENT"

"Present là Hiện tại - và cũng là Món quà"

Chỉ kịp nghĩ đến đây, ngay lập tức tớ như nhìn thấy pháo hoa nổ trước mặt, rồi kết thúc thứ ánh sáng lóa mắt đó, tớ thấy mình trong một bộ đồ nâu của thiền sư, trước mặt là mõ gỗ, tay liên tục gõ và mồm lẩm nhẩm đọc một ngôn ngữ mà bản thân không hiểu.


Ngước mắt lên nhìn xa hơn, là 1 dãy các tu sĩ ngồi theo hàng dọc, bám theo 1 con đường xoắn dài kéo từ đỉnh cột xuống chân cột. Là một cột đá cao trên mây và tớ ngồi ở vị trí cao nhất.


Và mọi điều đó đều diễn ra khi đang làm tình.

Bừng tỉnh, album nhạc cũng vừa hết, những hình ảnh đột nhiên biến mất. 2 chúng tớ nhận thức được thực tại mặc dù vẫn còn visual, nhẹ nhàng ôm nhau, cảm nhận được sự hạnh phúc, vỡ òa xúc động. 


Châm thêm 1 đuốc nữa để calm-down, sau đó lấy thịt gà luộc ra ăn hồi sức. Đoạn này tớ mải mê đi theo những dòng suy nghĩ về những điều vừa trải nghiệm nên mất lực ở tay, ko thể xé thịt gà được. 2 đứa vì thế mà lại đc trận cười vỡ bụng, cười phát khóc.


Parvati Tears ... không hiểu sao tớ lại nhầm, luôn gọi nó là Partiva Tears trong suốt nửa năm tìm hiểu nó, còn đặt cho nó cái tên mỹ miều là "Nước mắt thiên sứ". Search thử ý nghĩa của "Partiva" thì nó là "điều đọng lại" , "điều còn lại" - cũng hay khi ghép cùng "Tears".


Nhưng suy cho cùng, thì gọi tên nào với tớ cũng được, vì thực sự những giọt nước mắt của sự hạnh phúc, của sự tiếp nhận thêm những kỳ diệu khó lý giải của tạo hóa - nó mới chính là khiến con người tớ thay đổi từng ngày theo hướng tích cực.

-------------------------

Và cuối cùng, tớ đã tự định nghĩa như thế này :

Phase 1 : với những hình ảnh như vậy, tớ đã được chiêm ngưỡng dưới góc độ như 1 vị vua, chứng kiến cũng như cảm nhận cảm xúc của người ở vị trí cao, sau đó chứng kiến sự thay đổi tiến hóa của nhân loại tượng trưng cho sự tiến bộ, phát triên và văn minh. 


Từ đó tớ kết luận rằng : 


"Kim chỉ nam cho một người đàn ông, nếu muốn vươn đến những vị trí cao nhất, muốn có một sự phát triển mạnh mẽ nhất - Nhất định, cần có bên mình một người phụ nữ có thể khiến mình có cảm giác như một vị vua" - và điều này có lẽ tớ là người may mắn.


Phase 2 : Đơn giản như tớ đã nói trên 

"Present là Hiện tại - và cũng là Món quà"

"Vạn vật xoay chuyển điên rồ, nhờ thế mới pha trộn rồi tạo ra những sắc màu cuộc sống.

Quá khứ đã thuộc về lịch sử 

Tương lai là điều còn chưa tới

Chỉ có Hiện tại là sự thực duy nhất, rõ nét nhất và xứng đáng nhất để mỗi chúng ta sống trọn nó từng giây".

------------------------

Vỡ òa trong vo vàn ý nghĩa, 2 chúng tớ nhẹ nhàng nghe thêm random vài bản nhạc, vô tình lại chỉ khiến yêu nhau hơn, yêu đời hơn... chìm dần vào giấc ngủ ngon khi đồng hồ đã điểm 7h sáng


Parvati Tears đã để lại ý nghĩa vô cùng cho cuộc đời của 2 con người, rồi thời gian cũng sẽ xóa nhòa tất cả, đoạn ghi chép rồi cũng sẽ  bị lãng quên, nhưng ít nhất không phải với 2 chúng tớ.


Cảm ơn cuộc đời vì những trải nghiệm trần trụi nhất của con người.

Hẹn gặp lại bất kỳ mối nhân duyên nào đã thực sự lắng nghe cho đến dòng này, Kali Yuga hứa hẹn sẽ là bắt đầu cho một chu kỳ kỳ diệu ...


Tripper : Lê Anh Đức

0 nhận xét:

Đăng nhận xét