REVIEW CANDY FLIP (CF): GIẬT QUẢ LỰU ĐẠN TRONG TÂM TRÍ THANH TỈNH CỦA MỘT NHÀ HIỀN TRIẾT
Chắc ở đây nhiều bạn đã biết candy flip là gì, tôi sẽ không nói lại nhiều? CF là mix (flip) giữa LSD (tem) và MDMA (kẹo - candy). Hai loại chất khi mix với nhau phát huy rất tốt điểm mạnh của từng loại và hạn chế hầu hết các điểm yếu. Một kiểu mix rất "mạnh mẽ" và "bùng nổ". Bài viết này mình sẽ review lại trải nghiệm thú vị của cả hai lần dùng candy flip cũng như các điểm tiêu cực mà nó mang lại sau đó... Vì là lần viết review đầu tiên nên có gì sai sót mong các đồng đạo giơ cao đánh khẽ và góp ý chân tình xây dựng chớ đừng gạch đá tội nghiệp.
BẮT ĐẦU NHÉ
Về mặt hóa học, kẹo tạo ra một lượng lớn Serotonin và Dopamine trong não. Còn tem kích hoạt các receptor tiếp nhận Serotonin và Dopamine. Sử dụng candy flip trong thời gian trip dài có thể gây ra triệu chứng ngộ độc Serotonin ở một số người. Còn lại nói chung là tạo ra một sự bùng nổ về tâm trí.
Package:
• 1 con Kali Yuga 200ucg
• 1 con Pink Wildmild 310mg
Tôi bắt đầu ngậm tem lúc 10h tối, trong dự định là khoảng 30ph sau thì xài kẹo. Tôi bật nhạc nhè nhẹ kiểu Piano cho thư giãn đầu óc và bật máy lạnh hết ga cỡ 18 độ (kiểu gì sau này cũng nóng bỏ mẹ nên bật trước cho nhanh). Sau đó tôi ngồi giã kẹo. Đối với kẹo tôi nhận thấy nếu nuốt nguyên viên vào thời gian lên kẹo lâu , bao tử bị đầy acid ợ chua liên tục. Còn khi giã nát kẹo ra chẳng những thời gian lên nhanh mà còn đỡ hại bao tử, thời gian giã đồ cũng mau hơn (quan điểm cá nhân thôi).
Sau tầm 30ph tôi thấy tem chưa lên nên quyết định khoan xài kẹo mà nằm đọc sách. Lúc này tim đập nhanh hơn, đầu óc hơi tê tê. Chưa có visual gì. Cảm giác rất muốn nói chuyện, muốn đi ra ngoài hoạt động cho thoải mái tay chân. Đôi lúc cảm thấy có những luồng năng lượng chạy dọc sống lưng, rất khó để ngưng cười, bắt gặp một cái gì vui là cười mỏi miệng
Khoảng 1 tiếng thì tem bắt đầu lên mạnh, visual cũng nhiều hơn, nhìn thấy hình ảnh bắt đầu chuyển động. Nhìn vào những bức tranh cảm thấy nó có chiều sâu và những màu sắc như muốn nhảy khỏi tranh vậy. Tôi rất thích bức "The Starry Night" của Van Gogh, nhìn mặt trăng và những hành tinh, ngôi sao như quyện cùng một dòng chảy với đêm, liên tục liên tục. Những mái nhà với ánh đèn hiu hắt bên dưới thì dường như lúc bật lúc tắt như có người sống bên trong chứ ko phải là một bức tranh 2D phẳng lì. Tới lúc đó tôi biết tem đã lên và bắt đầu uống đống bột kẹo giã nát đó với bò húc. Trong tất cả các loại nước pha kẹo để uống, tôi đặc biệt thích bò húc vì cái vị mạnh, đậm của nước nó át đi hoàn toàn cái vị đắng nghét của bột kẹo, không những vậy cái mùi thơm nó cứ đọng lại mãi ở trong miệng.
Chừng 15ph thì kẹo lên, bình thường cỡ 30ph nhưng vì tôi nghiền ra thành bột nên kẹo lên nhanh hơn. Nếu bạn nào mix bột kẹo với bia thì lên còn nhanh nữa, khoảng 5-7ph.
Mặc dù trước đó tôi đã trip tem khá nhiều, có lúc lên tới 600 mcg và chưa bao giờ thiếu kiểm soát trải nghiệm của mình nhưng cảm giác candy flip thực sự là vượt ngoài tất cả những gì tôi biết về drug trước kia. Tem khiến cho đầu óc bạn rất tỉnh táo, căng tràn sự mới mẻ và khám phá. Còn kẹo đứng giữa sự thanh tỉnh đó và rút chốt quả lựu đạn. BÙM. Bạn cảm thấy rõ rệt sự hối hả của cảm xúc, cảm nhận rõ rệt từng nhịp tim đập, từng cái nghiến chặt vô thức của hai hàm răng. Tôi không biết dùng từ gì đễ diễn tả cảm xúc đó, hệt như khi bạn nhìn vào bức tranh Starry Night bên dưới, tem khiến bạn thấy nó chuyển động, đầy huyền bí nhưng ở chuẩn SD, hơi mờ dù bạn có cố nhìn rõ cách mấy đi nữa. Còn kẹo giống như đeo vào cho bạn 1 cặp kính FullHD 4K xịn xò khiến bạn nhìn thấy hai con người trong ngôi nhà bé tí teo đó dường như đang nói cười với nhau...
Tới lúc này tôi thấy thật khó khăn để chọn nhạc, nửa bên trái của tôi muốn nghe một thứ gì đó sâu lắng và đầy cảm xúc, còn nửa bên phải của tôi muốn một thứ gì đó thật mạnh mẽ sôi động. Hai nội tâm dằn xé và tôi chuyển hết bài này đến bài khác vẫn không tìm được thể loại mình thấy phù hợp. Từng đợt từng đợt suy nghĩ và cảm xúc cứ như sóng đánh mặt vào mặt tôi vậy. Tôi thấy thật khó khăn để quay trở lại và tập trung với ý nghĩ ban đầu là mình muốn gì. Lí trí trở nên vô nghĩa, tôi mặc kệ buông xuôi với cảm xúc ập tới. Sau vô vàn những khó khăn, dù không biết tốn bao nhiêu thời gian nhưng tôi tưởng chừng nó diễn ra trong rất lâu, tôi mới tạm thấy ổn với một ít psytrance.
Nếu chơi tem bạn thấy mình tràn đầy năng lượng hoạt động và muốn bung bỏ mọi giới hạn để lao về phía thiên nhiên. Hoặc nếu chơi kẹo bạn sẽ thấy tay chân mình luôn muốn nhảy nhót theo một giai điệu nào đó, cảm thấy mình tự tin có thể nâng cả thế giới thì khi candy flip bạn cảm thấy hoàn toàn ngược lại - bạn rất lười biếng. Lười cả nói chuyện. Lười cả bước xuống giường. Lười hết thảy mọi thứ. Nên bạn nào có ý định candy flip mà setting ngoài thiên nhiên thì nên từ bỏ ý định đi, sẽ thật khó lết cái xác thân tàn trở về nhà sau cú trip nhớ đời. Nên tìm kiếm một môi trường an toàn và thoải mái nhé. Tốt nhất là nên trong phòng.
Kẹo sẽ khiến visual của tem giảm đi nhiều nhưng cảm xúc của bạn hệt như đi tàu lượn siêu tốc vậy. Lúc lên lúc xuống với biên độ rất lớn, bạn cứ nằm đó, bất động và tâm trí của mình hệt như leo lên tầng 81 Landmark mà nhảy xuống đất vậy. Bonus thêm là mọi thứ diễn ra trong một sự thanh tĩnh lạ kì. Khoảng giữa những bài nhạc hay những lúc đổi bài, tôi thực sự nghe ra được âm thanh của sự im lặng, của đêm, của mọi thứ quanh mình đứng yên chỉ có một mình mình chuyển động.
Rồi tôi lấy một quyển "Bát nhã tâm kinh" ra đọc, tôi thực sự thấy cuốn vào đó. Nếu bạn nào chơi tem đã từng cảm nhận "chấp niệm" khi chơi tem là rất lớn thì với CF bạn lắp thêm cho cái chấp niệm đó một quả tên lửa đẩy 10 ngàn tấn lao về phía trước vậy. Tôi chợt nhật ra con người nói là đi tu thật ra chả khác gì những con vẹt. Đọc thuộc lòng kinh sách chẳng có gì "thần thánh" và "thiêng liêng" cả. Cũng chẳng khiến con người tới gần hơn với siêu thoát và giác ngộ. Kinh chẳng qua là những truyện ghi lại tư tưởng, ghi lại lời nói của những bậc chân tu. Việc đọc thuộc lòng những câu chuyện đó cũng ngớ ngẩn y hệt trẻ con 4 tuổi đọc thuộc lòng Ngụ ngôn của AESOP. Chúng ta như những con vẹt múa theo đường kiếm một cách vô thức mà chưa từng một lần hiểu hàm ý và tại sao có những đường kiếm đó. Thay vì thuộc lòng, hãy tìm hiểu ý nghĩa bên trong đó, vì nó là những câu truyện được ghi lại từ thời đạo còn được ngôn truyền. Và từ trong ý nghĩa đó, đi tìm ra được chân lý và cách sống của riêng bản thân mình. Tự mình đi trên con đường tìm kiếm "thiền" và "đạo" của riêng mình.
Tôi sẽ không nói thêm về những cảm xúc của bản thân mà để cho các bạn tự trải nghiệm vì tôi tin mỗi người sẽ có những xúc cảm và phản ứng khác nhau với "candy flip". Nhưng hơn hết cảm xúc của tất cả những người đã từng CF trước đó tôi từng hỏi đều là "tuyệt vời", "bùng nổ", "chưa từng trải nghiệm"... hệt như bạn đã chán làm một nhà hiền triết và quyết tâm thử một lần "phá giới". Một lần thử sống trọn vẹn với cảm xúc của mình, một lần làm gì đó "khác biệt". Candy Flip không thể thay thế những trip tem hay trip nấm với đầy rẫy những suy tư. CF là thứ gì đó mạnh mẽ mà nông cạn hơn, cảm xúc hơn và thôi thúc hơn gấp nhiều lần. Nếu bạn có một nan đề hay câu hỏi gì cần câu trả lời, CF có thể cho bạn đủ dũng khí để đi tìm kiếm câu trả lời cho nan đề đó.
Cuối cùng, khi kẹo hết tôi chợt cảm thấy như có ai đó tắt hết đèn trong đầu mình vậy. Những receptor Serotonin cảm thấy "đói khát" khi không còn nguồn cung nữa. Bạn cảm thấy mình rất tỉnh táo, nhưng tĩnh lặng như một mặt hồ không gợn sóng.
After effect của CF là không hề dễ chịu. Giờ tôi mới thấm thía lời của các cao thủ đi trước đã nói: chơi CF có hai sự lựa chọn.
1) Một, là lên đỉnh cùng nhau và bùng nổ (lựa chọn của tôi), sau đó rớt xuống một mình chơi vơi, vì kẹo thời gian tác dụng chỉ có 4h còn tem là tới 8h.
2) Hai, là cảm giác tem trước, khoảng 3h thì mới xài kẹo. Như vậy come down cùng nhau đỡ "gãy". Tôi đã bỏ ngoài tai mọi lời khuyên về after effect của lựa chọn 1. Nhưng dù sao tôi cũng đã có sự bùng nổ chưa từng trải nghiệm được khi chọn lựa như vậy
Cảm giác lặng yên trong tâm hồn đó kéo dài khoảng nửa ngày tới một ngày sau đó. Tức là bạn thấy mình cạn kiệt mọi nguồn cảm xúc. Bạn không buồn, bạn không vui, bạn nhìn cuộc sống hững hờ trôi đi. Bạn phản ứng lại nhưng tuyệt nhiên không mang bất kì sự hối hả hay ham muốn gì. Bạn thấy đói nhưng không muốn ăn. Bạn thấy mọi truyện cười nhạt chết mẹ đi.
Cảm xúc với bạn, hệt như có ai đó đem gom hết lại, lấy của quá khứ, vay mượn thêm của tương lai, đốt hết một lần.
Còn lại cuối cùng chỉ là một sự rỗng không.
(Saigon, 05.05.2021)
- Le Thiet Bao
0 nhận xét:
Đăng nhận xét