Thứ Ba, 27 tháng 4, 2021

Tripper : Kim Khanh Ha

 BAD TRIP!



Sợ hãi tột độ, vòng lặp, không lối thoát, cái chết!
1 tab kaliyura 200ug
17h35 dùng, đến trưa hôm sau mới tỉnh táo lại.
17h52: cơ thể bắt đầu nặng nề, hoạt động chậm
17h56: đột nhiên thấy buồn cười
17h58 cơ thể mềm nhũn
18h: thính giác nhảy bén, nghe được các âm thanh xung quanh rất rõ
18h02: muốn nôn
18h03: hiệu ứng bắt đầu, tường, mọi thứ đều đang thở, chuyển động, cơ thể trì xuống, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, trông thấy nóc nhà hàng xóm bay lên, cây lớn tạo hình thành 1 con người khổng lồ, mọi thứ lúc này thật đẹp mắt, như một giấc mơ, chuyển mắt xuống gối trông thấy nhiều con giòi đang bò, cánh tay trong suốt, từng mạch máu đều có thể thấy rõ
Tiếp tục nhìn ra cửa sổ, cảm giác giường là thuyền, bên ngoài là đại dương, đang trôi lềnh bềnh
Mình vẽ tranh, vẽ những thứ rất kinh dị, như sự cô đơn, khóc lóc, ôm ấp, yêu thương vỗ về, nhưng chính họ cũng là những người cần được yêu thương. Cái chết, đạn bắn, nụ cười giả tạo, cơ thể...
Tầm 19h bắt đầu mất nhận thức thời gian, lúc này bạn mình mở cửa bước vào, mình trông thấy một bóng đen phía sau bạn, mình có hỏi là ai, bạn mình sợ hãi hét lên khi thấy mặt mình trắng bệch, cũng là lúc chuyến trip của mình bắt đầu trở nên tồi tệ đi.
Mình bắt đầu sợ hãi, mình cảm nhận mình sẽ chết, mình nghĩ rằng mình thấy ma, thần chết, hoặc một cái gì đó tương tự, sau khi mình nói mình vẫn ổn, bạn mình rời đi, chỉ còn một mình trong phòng, mình bắt đầu thấy cô đơn, lo sợ, liên tục nhìn vào cửa vì cứ nghĩ sẽ tiếp tục có ai đó ghé thăm mình. Suốt chuyến đi mình mang tâm trạng lo lắng, sợ sệt, cứ nhìn vào cửa, mình lại thấy cửa hóa thành mụ phù thủy đang cười nhạo mình, mỗi khi nghe tiếng động mình đều sợ, mình trốn vào chăn và hy vọng không ai thấy mình lúc này.
Sau đó, mình bị dính vào vòng lặp, mình có hành động lặp đi lặp lại suốt, trốn vào chăn, mở ra nhìn cửa, rồi lại trốn vào chăn, mình không biết bản thân đang chờ đợi điều gì, mình chỉ biết mình cảm thấy bất an lo sợ. Mình liên tục viết vào giấy trấn an bản thân và kéo bản thân trở lại thực tại.
Mình liên tục viết "Nó mạnh quá, mình không thoát được"
Mình nằm trên giường với cơ thể không thể cử động, mình trải qua sự sơ khai từ khủng long, em bé mới sinh, người già và sự sợ hãi khi biết mình sắp chết đi, mình đã khóc, khóc rất nhiều, khóc trong vô thức, như một đứa trẻ vậy.
Khi bạn mình trở lại, với mong muốn kéo mình ra khỏi hố sâu tuyệt vọng đó, bạn hỏi mình đang gặp chuyện gì, đã thấy chuyện gì, bạn sẽ kéo mình ra. Mình không nói được lời nào, chỉ biết tiếp tục khóc, mình cũng không hiểu tại sao lại khóc, nhưng sự xuất hiện của bạn khiến mình cảm thấy có chút yên tâm.
Đôi lúc, mình quên mất việc thở.
Lúc này, mình không còn muốn tiếp tục nữa, mình muốn dừng lại, mình hứa với bản thân rằng, có lẽ trải nghiệm đã đủ, mình sẽ không cần dùng đến nữa.
Cả đêm mình bồn chồn không yên, mình chỉ muốn ngủ cho xong, cơ thể khó chịu, đến sáng hôm sau vẫn còn, đến trưa mới hết hẳn.
Mình không thể diễn tả hết được chuyến đi này bằng lời viết, mình bỏ qua rất nhiều tiểu tiết, chuyến đi này mình không biết có giúp mình được nhiều không, nhưng mình cảm thấy trân trọng mọi thứ hơn, yêu thương nhiều hơn.
Có lẽ do mình không chuẩn bị nhiều, nên với 3 lần LSD, 2 lần nấm, mình đều gặp BAD TRIP, nhưng lần này là lần kinh khủng nhất với mình.


Tripper : Kim Khanh Ha

0 nhận xét:

Đăng nhận xét