Trip Report
Ghanesha - light and shadow
Con trip của sự nối đất- chữa lành- và buông bỏ.
Nếu bạn đã đi qua trải nghiệm với Pavarti Tears như tình yêu dạt dào của người mẹ. Thì Ghanesha cho mình học cách để trở lại thành một đứa trẻ thơ trong sáng và an lành.
Bạn còn nhớ được những tháng ngày bình yên khi còn thơ bé không ?!
Ta nhìn cái gì cũng trong sáng và rực rỡ
Ta thấy đất trời thiện lành
Ta thấy tự do khi chưa vướng bận âu lo
Con trip cho ta hoài niệm về đôi chân trần chạy trên đất mẹ hòa tâm hồn vào thiên nhiên và sự trù phú của muôn loài vạn vật.
Ghanesha không phải là con trip dễ chơi.
Vì hành trình quay trở về với cái nguyên sơ bao giờ cũng phải đối diện với bóng tối của đời người, đối diện với tính toan và tranh đấu, đối diện với việc chúng ta bị ép phải trưởng thành trong khi đứa trẻ bên trong ta hoàn toàn chưa thể thích ứng. Đối diện với nỗi đau ẩn giấu bên trong lớp vẻ ngoài gai góc, đối diện với sự tự cô lập khi chúng ta không chịu nổi sự lạnh giá và cô đơn của lòng người.
Mình đi qua 4 lần trip Ghanesha. Lần cảm động nhất là đi cùng với cô bạn thân 22 của mình. Cô ấy bị ốm nặng, và cô ấy không còn nhiều thời gian. Chúng mình đã kỹ niệm 22 năm tình bạn trên 1 căn phòng droptop cao nhất trên 1 khách sạn có thể nhìn thấy bao quát thành phố Đà Lạt, có thể ngắm nhìn hồ Xuân Hương từ trên cao.
Chúng mình đã có 1 đêm thức trắng cùng nhau để chỉ nói về cuộc đời và kỹ niệm.
Mây mù phủ kín một vùng trời. Cô ấy đã khóc, khóc rất nhiều khi đối diện với bóng tối và góc khuất của bản thân, cô ấy " xưng tội " trong nước mắt, peak cao cào nhất của con trip chính là lúc chạm đáy nỗi đau! Một sự giá lạnh bao trùm căn phòng, cũng là lúc mình hiểu được hết sự cô đơn và lạnh giá trong tận sâu thẳm linh hồn của cô ấy, mình nhìn thấy cô ấy lúc trẻ thơ bị bỏ lại như cừu non lạc mẹ, mình nhìn thấy lúc cô ấy hóa sói dữ cắn nuốt những kẻ yếu hơn để giành phần thắng trên đường đời, mình nhìn thấy người phụ nữ và cả thiếu nữ bên trong cô ấy đều rất tan vỡ và đau khổ vì tình yêu, tất cả lướt qua như từng làn sóng miên man, êm dịu nhưng buồn thương da diết khôn nguôi.
Chạm đáy nỗi đau và trôi trong niềm tiếc nuối.
Khi chúng ta không còn quá nhiều thời gian, chúng ta mới thấy cuộc sống này thật đẹp, thật đáng sống và thiết tha.
Ghanesha không mãnh liệt nhưng êm dịu và sâu lắng. Như ly rượu vang nhiều tuổi có tri kỷ thưởng cùng.
1 đêm trôi trong từng cung bật da diết, và bài học chấp nhận lẫn buông tay để được nhẹ lòng.
Mặt trời lên từ phía chân mây, ảo thị huyền ảo mơ màng sau 1 đêm trôi nhẹ bỗng rực lên cùng bình minh ló dạng. Bình minh đầu tiên chúng tôi được ngắm cùng nhau. Cô ấy bảo đây là bình minh đẹp nhất đời cô ấy cho tới lúc này. Hoàn toàn chữa lành, hoàn toàn buông bỏ, hoàn toàn chấp nhận. Cô ấy rực sáng như tầng mây ngũ sắc ngoài kia.
Chịu được "sức nặng" của sự "nhẹ nhõm" cùng cần bản lĩnh.
Cô ấy đã giải được "bài toán đúng" đầu tiên ❤
Cô ấy bảo " bình minh của ngày mới, chúng ta luôn có cơ hội để bắt đầu lại "
Chúng tôi nhìn nhau qua cái nhìn rực rỡ của ban mai.
Ghanesha không thích hợp cho cuộc vui nhộn nhịp.
Ghanesha thích hợp để yên tĩnh, thư thái và suy niệm.
Có bình yên nào không xót xa ?!
Để đi đến bình minh, thì ta phải vượt qua được đêm dài tăm tối.
Chúc các bạn đến với Ghanesha tìm được sự chữa lành, an nhiên và nhẹ lòng
Nguồn : Ngọc Nguyễn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét