2 năm không trip + goblin den
Mình dự là khoảng 12h đêm trip mà háu quá lên 7h drop luôn
7h30p lsd bắt đầu ngấm, cơ thể nhẹ dần cùng high body tăng lên từ từ theo từng khoảnh khắc
8h15p mắt díu, nhạc của phaxe bắt đầu khởi động, mắt nhắm visual tung toé
Trong lúc ontrip thì mình chỉ thiền, giữ ý thức và để mọi thứ nó tự đến tự đi. Nhưng như có phép lạ. Mình thấu hiểu mọi thứ, đồng cảm với mọi thứ, trong tâm trí chỉ còn lại Tình Yêu!
9h bắt đầu mở mắt, mọi thứ xung quanh bắt đầu uốn éo rực rỡ, ảnh bắt đầu lên và peak!
Lúc này khái niệm về không gian và thời gian bị xoá nhoà đi trong tâm trí tất cả thời gian và không gian gộp lại thành một điểm cũng chính là khoảnh khắc hiện tại.
Trong đầu vang lên âm thanh: connected!....Welcome every body...Welcome to this momment! Bản thân thì tự nói chuyện với mình qua ý nghĩ kiểu: hello, lâu lắm ae ko ngồi với nhau, kiếm chỗ nào viêw đẹp tí ae ngồi nhỉ!
a ơi nhưng trên tầng ko có ghế ngồi bẩn lắm
Suy nghĩ lại kiểu: ae mình thì quan trọng gì, bỏ qua những thứ bên ngoài đi!
Mình chạy lên tầng thượng xách theo mấy chai nước cùng bao thuốc bắt đầu ngắm nhìn mọi thứ!
Một cuộc tâm sự diễn ra trong tâm trí.
Như hai người tri kỉ lâu năm không gặp.
Cảnh vật lúc đó Như một phim trường, đôi khi mình là đạo diễn,là biên kịch cũng lại là diễn viên, camera, hậu kì ... Mo thứ như là một giấc mơ.
Tả thì khó bởi ngôn ngữ thì hạn chế!không cần nói gì, ko cần suy nghĩ, Chỉ một rung động nhỏ thôi là đã thấu hiểu rồi. Âm và dương, vạn vật xoay quanh một điểm duy nhất: Ta!
Ta là gì? Đôi lúc ta là cái này, vài lúc ta là cái kia,khi là tất cả, khi lại không gì cả. Đầu óc trống rỗng, tâm trí tự do, chỉ còn những suy nghĩ vụt qua như tàu siêu tốc!
Ego tách ra khỏi tâm, hoà quyện với tâm như đôi tình nhân!
Sau đó mình nhớ lại từng khoảnh khắc rất dản dị của đời thường, khi mà những ông anh của mình nói với mình những điều như là: đừng nhìn vào hiện tượng hãy nhìn vào bản chất, đừng suy nghĩ bằng mắt hay suy nghĩ bằng não, mắt người chạy khung hình 24 hình/s em ạ ...v...v mọi kí ức đó trở lại như là đang diễn ra cùng lúc. Bây giờ mình mới thực sự hiểu những điều đó. Đôi khi con người ta chỉ biết hết giá trị của một khoảnh khắc khi nó đã trở thành quá khứ.! Và lúc này, tất cả mọi thứ hoà quyện vào nhau thành một thể thống nhất! Cảm nhận từng làn gió lạnh như đang xoa dịu tâm hồn nóng bỏng, nghe những âm thanh đời thường nhất như là một bài ca bất hủ, ngắm nhìn mọi thứ như đang nhìn chính ta, cảm nhận từng rung động nhỏ nhất như đang thấu hiểu chính mình! Mọi thứ như khác biệt nhau hoàn toàn, nhưng cũng chỉ là những góc độ khác nhau của cùng một thứ: Nguồn. Có lẽ đó là khoảnh khắc khi ta bỏ qua mọi khái niệm, bỏ qua mọi rào cản, không còn sự phân biệt, chỉ còn lại ta và ta! Tạm thoát khỏi sự trói buộc của vòng luân hồi, không còn sự rào cản nào nữa, vạn vật tan vào nhau, nhận ra nhau và thấu hiểu nhau!
Đang ngồi chill chill ông anh ở cùng nhà bảo! Ơ thằng này mày chơi đá à mà 12h đêm lên tầng thượng ngồi hóng gió :))) thế là lại lẽo đẽo chạy xuống nhà.
Xuống nhà đi wc và soi vào gương thì kiểu một nữa khuôn mặt bên trái là nam tính, còn một nữa bên phải là nữ tính :)))
Nằm nghe nhạc và hưởng đến 2h thì lấy xe chạy ra ngoài hóng gió. Chỉ còn lại cảm giác thoải mái, không ảo thanh, không ảo thị nhưng lại là cảm giác thoải mái nhất mình từng trải qua! Mình từng nghe câu nói: không cần là vua của cả thiên hạ chỉ cần là vua của chính mình! Hay: thay vì dùng vải để phủ lên toàn bộ trái đất, hãy dùng vải để tạo ra một đôi giày, mà kết quả là hoàn toàn giống nhau! Có lẽ những điều đó diễn tả chính xác những gì tâm trí mình hoạt động lúc đó. Không ham muốn, sắc bén, nhanh nhạy và tự tin...!
Gần sáng thì mình lại về nhà rồi leo lên sân thượng tầm 2 tiếng nữa để hít thở không khí và xả đồ!
L.T
ok
Trả lờiXóacomment lúc 11:11
XóaHay lắm người anh em.
Hay
Trả lờiXóa