Thứ Hai, 9 tháng 1, 2023

Ngọc Nguyễn - Con trip của sự nối đất- chữa lành- và buông bỏ.

 Trip Report

Ghanesha - light and shadow

Con trip của sự nối đất- chữa lành- và buông bỏ. 


Nếu bạn đã đi qua trải nghiệm với Pavarti Tears như tình yêu dạt dào của người mẹ. Thì Ghanesha cho mình học cách để trở lại thành một đứa trẻ thơ trong sáng và an lành. 

Bạn còn nhớ được những tháng ngày bình yên khi còn thơ bé không ?!

Ta nhìn cái gì cũng trong sáng và rực rỡ

Ta thấy đất trời thiện lành

Ta thấy tự do khi chưa vướng bận âu lo

Con trip cho ta hoài niệm về đôi chân trần chạy trên đất mẹ hòa tâm hồn vào thiên nhiên và sự trù phú của muôn loài vạn vật. 



Ghanesha không phải là con trip dễ chơi. 

Vì hành trình quay trở về với cái nguyên sơ bao giờ cũng phải đối diện với bóng tối của đời người, đối diện với tính toan và tranh đấu, đối diện với việc chúng ta bị ép phải trưởng thành trong khi đứa trẻ bên trong ta hoàn toàn chưa thể thích ứng. Đối diện với nỗi đau ẩn giấu bên trong lớp vẻ ngoài gai góc, đối diện với sự tự cô lập khi chúng ta không chịu nổi sự lạnh giá và cô đơn của lòng người.

Mình đi qua 4 lần trip Ghanesha. Lần cảm động nhất là đi cùng với cô bạn thân 22 của mình. Cô ấy bị ốm nặng, và cô ấy không còn nhiều thời gian. Chúng mình đã kỹ niệm 22 năm tình bạn trên 1 căn phòng droptop cao nhất trên 1 khách sạn có thể nhìn thấy bao quát thành phố Đà Lạt, có thể ngắm nhìn hồ Xuân Hương từ trên cao. 

Chúng mình đã có 1 đêm thức trắng cùng nhau để chỉ nói về cuộc đời và kỹ niệm. 

Mây mù phủ kín một vùng trời. Cô ấy đã khóc, khóc rất nhiều khi đối diện với bóng tối và góc khuất của bản thân, cô ấy " xưng tội " trong nước mắt, peak cao cào nhất của con trip chính là lúc chạm đáy nỗi đau! Một sự giá lạnh bao trùm căn phòng, cũng là lúc mình hiểu được hết sự cô đơn và lạnh giá trong tận sâu thẳm linh hồn của cô ấy, mình nhìn thấy cô ấy lúc trẻ thơ bị bỏ lại như cừu non lạc mẹ, mình nhìn thấy lúc cô ấy hóa sói dữ cắn nuốt những kẻ yếu hơn để giành phần thắng trên đường đời, mình nhìn thấy người phụ nữ và cả thiếu nữ bên trong cô ấy đều rất tan vỡ và đau khổ vì tình yêu, tất cả lướt qua như từng làn sóng miên man, êm dịu nhưng buồn thương da diết khôn nguôi. 

Chạm đáy nỗi đau và trôi trong niềm tiếc nuối.

Khi chúng ta không còn quá nhiều thời gian, chúng ta mới thấy cuộc sống này thật đẹp, thật đáng sống và thiết tha. 

Ghanesha không mãnh liệt nhưng êm dịu và sâu lắng. Như ly rượu vang nhiều tuổi có tri kỷ thưởng cùng.

1 đêm trôi trong từng cung bật da diết, và bài học chấp nhận lẫn buông tay để được nhẹ lòng. 

Mặt trời lên từ phía chân mây, ảo thị huyền ảo mơ màng sau 1 đêm trôi nhẹ bỗng rực lên cùng bình minh ló dạng. Bình minh đầu tiên chúng tôi được ngắm cùng nhau. Cô ấy bảo đây là bình minh đẹp nhất đời cô ấy cho tới lúc này. Hoàn toàn chữa lành, hoàn toàn buông bỏ, hoàn toàn chấp nhận. Cô ấy rực sáng như tầng mây ngũ sắc ngoài kia. 


Chịu được "sức nặng" của sự "nhẹ nhõm" cùng cần bản lĩnh.

Cô ấy đã giải được "bài toán đúng" đầu tiên ❤

Cô ấy bảo " bình minh của ngày mới, chúng ta luôn có cơ hội để bắt đầu lại "

Chúng tôi nhìn nhau qua cái nhìn rực rỡ của ban mai. 


Ghanesha không thích hợp cho cuộc vui nhộn nhịp.

Ghanesha thích hợp để yên tĩnh, thư thái và suy niệm.

Có bình yên nào không xót xa ?!

Để đi đến bình minh, thì ta phải vượt qua được đêm dài tăm tối. 


Chúc các bạn đến với Ghanesha tìm được sự chữa lành, an nhiên và nhẹ lòng


Nguồn : Ngọc Nguyễn

Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2022

Trip report by L.T

 2 năm không trip + goblin den

Mình dự là khoảng 12h đêm trip mà háu quá lên 7h drop luôn
Sau 2 năm ko trip + ko chất kích thích thì cơ thể mình là sạch hoàn toàn!
7h30p lsd bắt đầu ngấm, cơ thể nhẹ dần cùng high body tăng lên từ từ theo từng khoảnh khắc
8h15p mắt díu, nhạc của phaxe bắt đầu khởi động, mắt nhắm visual tung toé
Trong lúc ontrip thì mình chỉ thiền, giữ ý thức và để mọi thứ nó tự đến tự đi. Nhưng như có phép lạ. Mình thấu hiểu mọi thứ, đồng cảm với mọi thứ, trong tâm trí chỉ còn lại Tình Yêu!
9h bắt đầu mở mắt, mọi thứ xung quanh bắt đầu uốn éo rực rỡ, ảnh bắt đầu lên và peak!
Lúc này khái niệm về không gian và thời gian bị xoá nhoà đi trong tâm trí tất cả thời gian và không gian gộp lại thành một điểm cũng chính là khoảnh khắc hiện tại.
Trong đầu vang lên âm thanh: connected!....Welcome every body...Welcome to this momment! Bản thân thì tự nói chuyện với mình qua ý nghĩ kiểu: hello, lâu lắm ae ko ngồi với nhau, kiếm chỗ nào viêw đẹp tí ae ngồi nhỉ!
a ơi nhưng trên tầng ko có ghế ngồi bẩn lắm
Suy nghĩ lại kiểu: ae mình thì quan trọng gì, bỏ qua những thứ bên ngoài đi!
Mình chạy lên tầng thượng xách theo mấy chai nước cùng bao thuốc bắt đầu ngắm nhìn mọi thứ!
Một cuộc tâm sự diễn ra trong tâm trí.
Như hai người tri kỉ lâu năm không gặp.
Cảnh vật lúc đó Như một phim trường, đôi khi mình là đạo diễn,là biên kịch cũng lại là diễn viên, camera, hậu kì ... Mo thứ như là một giấc mơ.
Tả thì khó bởi ngôn ngữ thì hạn chế!không cần nói gì, ko cần suy nghĩ, Chỉ một rung động nhỏ thôi là đã thấu hiểu rồi. Âm và dương, vạn vật xoay quanh một điểm duy nhất: Ta!
Ta là gì? Đôi lúc ta là cái này, vài lúc ta là cái kia,khi là tất cả, khi lại không gì cả. Đầu óc trống rỗng, tâm trí tự do, chỉ còn những suy nghĩ vụt qua như tàu siêu tốc!
Ego tách ra khỏi tâm, hoà quyện với tâm như đôi tình nhân!
Sau đó mình nhớ lại từng khoảnh khắc rất dản dị của đời thường, khi mà những ông anh của mình nói với mình những điều như là: đừng nhìn vào hiện tượng hãy nhìn vào bản chất, đừng suy nghĩ bằng mắt hay suy nghĩ bằng não, mắt người chạy khung hình 24 hình/s em ạ ...v...v mọi kí ức đó trở lại như là đang diễn ra cùng lúc. Bây giờ mình mới thực sự hiểu những điều đó. Đôi khi con người ta chỉ biết hết giá trị của một khoảnh khắc khi nó đã trở thành quá khứ.! Và lúc này, tất cả mọi thứ hoà quyện vào nhau thành một thể thống nhất! Cảm nhận từng làn gió lạnh như đang xoa dịu tâm hồn nóng bỏng, nghe những âm thanh đời thường nhất như là một bài ca bất hủ, ngắm nhìn mọi thứ như đang nhìn chính ta, cảm nhận từng rung động nhỏ nhất như đang thấu hiểu chính mình! Mọi thứ như khác biệt nhau hoàn toàn, nhưng cũng chỉ là những góc độ khác nhau của cùng một thứ: Nguồn. Có lẽ đó là khoảnh khắc khi ta bỏ qua mọi khái niệm, bỏ qua mọi rào cản, không còn sự phân biệt, chỉ còn lại ta và ta! Tạm thoát khỏi sự trói buộc của vòng luân hồi, không còn sự rào cản nào nữa, vạn vật tan vào nhau, nhận ra nhau và thấu hiểu nhau!
Đang ngồi chill chill ông anh ở cùng nhà bảo! Ơ thằng này mày chơi đá à mà 12h đêm lên tầng thượng ngồi hóng gió :))) thế là lại lẽo đẽo chạy xuống nhà.
Xuống nhà đi wc và soi vào gương thì kiểu một nữa khuôn mặt bên trái là nam tính, còn một nữa bên phải là nữ tính :)))
Nằm nghe nhạc và hưởng đến 2h thì lấy xe chạy ra ngoài hóng gió. Chỉ còn lại cảm giác thoải mái, không ảo thanh, không ảo thị nhưng lại là cảm giác thoải mái nhất mình từng trải qua! Mình từng nghe câu nói: không cần là vua của cả thiên hạ chỉ cần là vua của chính mình! Hay: thay vì dùng vải để phủ lên toàn bộ trái đất, hãy dùng vải để tạo ra một đôi giày, mà kết quả là hoàn toàn giống nhau! Có lẽ những điều đó diễn tả chính xác những gì tâm trí mình hoạt động lúc đó. Không ham muốn, sắc bén, nhanh nhạy và tự tin...!
Gần sáng thì mình lại về nhà rồi leo lên sân thượng tầm 2 tiếng nữa để hít thở không khí và xả đồ!
L.T

Thứ Hai, 4 tháng 4, 2022

Ngọc Nguyễn - Mind Hacker Vietnam

Review Mad Hatter: Đây là một con trip " không có tình người " Nhưng ở đây có sự thức tỉnh tâm linh.

I/ Khâu chuẩn bị: Vì Mình ý thức cao được việc mình bước vào thức thần như thế nào nên khâu chuẩn bị trip thật sự phải chu đáo.

*Khuyến cáo: Đây không phải là con Mad Hatter huyền thoại lúc trước, về gốc hóa học và độ tinh khiết tất nhiên không thể so bì với người tiền nhiệm lẫn các lsd của Gamma lab. Nếu bạn trip Lsd của Gamma dù là Goblin thì nó vẫn sẽ rất nhân văn, tràn nhận tình yêu nếu bạn đủ nhận thức. Nhưng với Mad Hatter này, tuyệt nhiên 1/2 con trip bạn hãy xác định mọi việc không hề dễ gánh.

Với kinh nghiệm bản thân, trước khi trip Mad hatter mình đã trãi qua các con trip từ Lsd của Gamma và Nấm, học các bài học vỡ lòng từ đến sơ cấp về tình yêu, bản năng và sự tôn trọng sinh mệnh, yêu quí mẹ thiên nhiên là như thế nào.

Trước đó nữa mình có quá trình tu tập căng đét trong các môi trường tâm linh và đi qua nhiều tôn giáo, tích lũy lượng kiến thức suốt thời gian 15 năm. 

Nên: Bạn nên có kiến thức và thật sự sẵn sàng. Tự hỏi rõ với bản thân là bạn muốn trip Mad Hatter với mục đích gì, nếu chỉ là " khoái khoái " vì ug cao thì xác định...nên bỏ, mình khuyên thật lòng.

*Quát trình sử dụng chất thức thần cho chuyến trip lần này: vì mình cũng hơi nhùng, do khuyến cáo từ rất nhiều phía nên đầu tiên mình dùng 1/2 tag, sau 1 tiếng mình ăn 1 trip nấm, và sau 4 tiếng mình dùng 1 tag  còn lại.

Vì sao mình lại ăn nấm ?!: Với kinh nghiệm vài lần trip trước, khi mình dùng nấm mix với Lsd, nấm khắc phục được hết các ngược điểm như nghiến, xiết, làm mệt và có hangover sau trip. Bạn sẽ tràn trề năng lượng và sinh lực với sự kết hợp này.

Tưởng tượng nhé: khi bạn dùng lsd năng lượng Cosmic sẽ đổ liên tục xuống huyệt bách hội hay gọi là luân xa số 7. Nếu thể chất yếu, năng lượng mỏng, hoặc tạp chất nó đè xuống khiếp bạn bị " bẹp dí". Còn khi bạn dùng kết hợp Nấm. Nấm sẽ cho bạn tình yêu và năng lượng, sự nuôi dưỡng từ đất mẹ ở luân xa số 1 đi lên khiến bạn vững vàng, không bị rung lắc hay vặn xoắn. 

Tuy nhiên: để dùng Nấm, bạn trước đó nên ăn chay, hoặc có thói quen thiền tập, thiền tầng số, hoặc yoga. Còn không khi 2 " vị thần" ấy kết hợp thay phiên nhau giã thì chỉ có nước " sống không bằng chết, quằn tới công chiện. Khi bạn mix như vậy tất nhiên mặt ảo thị dc nâng tầm đỉnh cao.

Khuyến Cáo đặc biệt về Mad hatter: Sau khi trãi qua quá trình trip, mình nhận thấy tầng số rung động của Mad Hatter cực kì khủng khiếp. Nó sẽ đột ngột kéo bạn lên trường rung động cực kì cao, tầng số của các Đấng. Nếu bạn không đủ mạnh và minh triết nó sẽ đập vỡ, phá hủy hay bẻ gãy trường năng lượng của bạn. Từ bình dân mà a em chơi đồ hay dùng đó sảng, hoặc ngáo. Và không những trong trip, sau trip cũng sẽ có rất nhiều thứ thay đổi.

Con trip này rất cần cho ai muốn thức tỉnh tâm linh nhưng đặc biệt phải có sự chuẩn bị và có kiến thức.

Còn về trường năng lượng của Mad hatter có sạch không. Mình chỉ có thể nói năng lượng của nó tinh khiết nếu bạn đủ để bước vào trường năng lượng đó.

Chuẩn bị về thực tế: Mình trip chung với chồng mình, bạn đồng trip với mình trong tất cả các chuyến đi, nên 2 vc mình cùng cắm hoa để bàn, mua hoa quả trái cây và gọt sẵn, 1 ít bánh ngọt, và rất nhiều nước lọc, nhang thơm Ấn và nến ( ánh sáng theo mình là không thể thiếu trong chuyến đi tâm linh ), thuốc nhỏ mắt. Cần sa thì bé em quấn sẵn cho 2 điếu nhưng mình dùng chưa hết 1 điếu.

List nhạc: Do tụi mình xác định không ai dẫn ai, nên về phần âm nhạc, mình và chồng mình sẽ chọn 1 " nhân vật" và sẽ phát danh sách kết hợp bắt đầu từ nhân vật đó trên Youtube. Không biết trời xui đất khiến ra sao. Mình lại bấm chọn Shiva. Mà các bạn biết, Đấng đã dắt thì đi tới đâu rồi đó :))))

https://youtu.be/xEsIkXk5hmo.

II/Quá trình trip:

Tối hôm đó tụi mình có hẹn vài người bạn qua nhà chơi, chồng mình đốt đống lửa lớn ở sân, mọi người quây quanh cùng ăn bánh, hút cần, nc và nghe nhạc. Tầm đến 10h30 tụi mình di chuyển vào nhà và bắt đầu dùng 1/2 tag. Trip này lên nhanh kinh khủng. Chưa đầy 1 tiếng khi cơ thể bắt đầu nhận biết, mình và chồng dùng nấm. 

Sau đó là 1 chuỗi rung động " khét lẹt " giã liên tục. Ảo thị không thể đỉnh hơn. Body high mạnh mẽ dứt khoát. Nhấn mạnh mấy cái đó chỉ là tác dụng phụ, con trip này đánh vào tâm linh, nên cái đó mới là vấn đề chính. Nói theo tu tiên, không khác gì bạn đang chịu trận " Lôi Kiếp" cả, và " Lôi kiếp" nó đánh 3-4 tiếng 1 cách liên tục. Bạn sẽ không có tg đút điếu cần vào mồm, tin tui đi :)). Hoặc có thể do năng lượng mình kết nối ngay từ đầu là Shiva, Ngài là thần của Hủy Diệt và Tái Sinh. Nên đúng tới công chiện, mình có quay sang nói với chồng mình" làm sao để e có thể ghi nhớ và kể lại việc này, cái não e nó kg đủ bộ nhớ" Chồng mình nói là " e ngốc thế, ghi vào tế bào của e". Nhưng hỏi là " sướng" không thì mình nói " Sướng" vì ở tầng số rung động cao nó quá khác. Sạch sẽ, nhẹ nhõm, thần thánh. Tụi mình thống nhất dùng thêm 1/2 tag còn lại.Đến 4 giờ sáng " Gã Thợ Mũ " bắt đầu xuất hiện. Và gã nói gì ?! Màn Hình hiện lên dòng chữ " Time will tell the truth ". Và mình không "ngồi học" nổi, phải kê gối nằm ra phía sau. Tất cả kg còn là " thông tin hay tri thức " mà là rung động các bạn. Trí tuệ đến từ sự rung động. Tất nhiên nhé, gã Thợ Mũ này liên tục đập vào Ego của bạn là " Đó, mày thấy tầng số mày thấp chưa, mày thấy mày tệ chưa, mày thấy mày nhỏ bé chưa ?". Nếu bạn không chịu dc và cương lên là bị đập gãy ngay. Cứ mỗi lần thế mình lại cuối đầu thừa nhận sự yếu đuối và nhỏ bé, cầu xin sự nâng đỡ để dc tiến hóa hơn, và cứ mỗi lần mình thể hiện sự khiêm nhường và biết ơn thì tầng số mình lại dc nâng lên 1 mức mới. Suốt thời gian đó, mình giống 1 viên đá quý được đánh bóng và cắt gọt vậy. Khá ghê nhưng " đánh " tới đâu, "sáng" tới đó. Thông điệp lại đến " kim cương đá quý thì sẽ làm cho sáng đẹp lên, còn đá cuội thì bị đập bỏ ". Và Ngài đang hết kiên nhẫn 🙂. Ai có tai thì nghe "

Đến 6h sáng, cửa sổ bắt đầu có ánh sáng len lỏi, chồng mình nói, chúng ta ra ngoài tận hưởng nào e. Nhà chúng mình có 1 khoản sân và bầu trời rất rộng. Mình khoát vội áo, ai đứa dắt díu ra sân ngồi, mặt trời chưa lên. Nhưng bầu trời cao nguyên bắt đầu sáng sủa. Chúng mình vừa ngước đầu lên thì " Trời đất thần linh ơi ". Cả 2 muốn rớt hàm xuống đất. Vì cái mở ra trước mắt chúng mình là " thiên đàng" với các đôi cánh trắng bay lượn 1 cách quá đỗi xinh đẹp và tinh khiết. Chồng tôi reo lên " e đã thấy dc cơn gió chưa ". Ôi trời ơi!! Mình không dùng dc ngôn từ để diễn tả. Thiên đàng vẫn luôn ở đây. Chỉ là vì đôi mắt chúng ta " mù lòa" do chúng ta đang ở chiều kích 3D và tầng số quá thấp đến không thể thấy được cái gì cả. Nó vẫn ở đây, luôn ở đây. Tụi mình cảm nhận 1 dòng năng lượng tinh khiết, sạch sẽ,thanh cao vây quanh như tụi mình có thể bay lên được. " Phước cho những kẻ có lòng trong sạch, vì sẽ thấy Đức Chúa Trời! ". Thời gian đầu trip, mình luôn thấy mắt mình đau và xốn, như bị bụi khủng khiếp lắm. Nên mình liên tục nhỏ mắt. Lúc đó tâm trí mình hiện lên câu chuyện của vị sứ đồ trong kinh thánh  Chúa đã sai sứ giả của Ngài làm rớt cái vảy cho mắt ông, để ông thấy lại được " . Trích sách Công Vụ các sứ đồ, kinh thánh Tân Ước :" Ngay lập tức có gì giống như những cái vảy từ trong mắt Sau-lơ rớt ra, và ông thấy lại được; ông đứng dậy và chịu phép báp-têm ". Cảm giác của mình y như mắt mình rớt cái vảy ra vậy. Màn trình diễn bùng nổ bởi ánh sáng, màu sắc, tiếng chim trời đập cánh, tiết hót, tiếng thức giấc của núi rừng. Và rồi mặt trời cũng nó dạng sau rặng cây, không còn là mặt trời hằng ngày vẫn thấy mà đích thực là 1 bậc thầy DJ ánh sáng đang thể hiện 1 cách ngoạn mục. Mê mãi chiêm ngưỡng sự thần thánh đó thì mình được nhắc liên tục 1 câu " bạn đã từng là lai không quan trọng bằng việc bạn đang ở ngay đây lúc này " câu nói đó lặp đi lặp lại 10 lần trong đầu mình. 

2 vợ chồng trở vào căn nhà nhỏ của tụi mình, màn hình tivi hiện lên bài hát với cảnh là 2 con người đang đứng ngắm bình minh đẹp lộng lẫy, y như vừa chụp ảnh 2 đứa mình xong rồi trình chiếu lên vậy. Thật là lạ lùng :)). Hai đứa vui vẻ bắt tay dọn dẹp nhà cửa, nhìn đâu cũng thấy bẩn các bạn ạ, đứa lau đứa quét siêng ơi là siêng :))). Rồi con trai mình và mẹ thức giấc, tụi mình bồng ẳm đứa con nhỏ, chơi với nó, nghe nó bi bô, rồi tập đứng....2 vợ chồng nhìn nhau nước mắt tuôn trào trong hạnh phúc. Tụi mình được bạn tặng nhiều quá, mà tụi mình cứ nhìn không ra nhau, nhìn không ra hạnh phúc!! Mẹ rán bánh cho cả nhà ăn sáng, bánh vừa thơm vừa ngon. Mẹ hỏi " hai đứa tối qua thức cả đêm à " Chồng mình đáp " cũng có lúc phải thức chứ mẹ". Mẹ Chồng mình rất thấu hiểu " Ừ, ăn no đi rồi 2 đứa lên ngủ 1 giấc, trưa khi nào muốn ăn hãy thức dậy".

Tụi mình có nhau, có 1 đứa con dễ thương, có một người mẹ thấu hiểu và luôn hy sinh. Mọi thứ đều quá đỗi xinh đẹp nhưng tụi mình đã bỏ lỡ nó từng ngày từng ngày.  

Về lại phòng riêng, tụi mình nằm nghỉ và có thời gian tự trip, học các bài học riêng tư cho bản thân. Ảo thị vẫn đùng đùng không hạ nhiệt. Cho đến 1h trưa khi tụi mình chịu nhìn nhận hết mọi thứ và nhìn nhau bảo với nhau rằng " đã thấu đáo và học xong " thì mới bắt đầu out trip. Mình cầm đt nhắn tin cho bạn bè những người đã hổ trợ cho tụi mình rất nhìu trong chuyến trip này rằng tụi mình ổn, an toàn, good trip để mọi người an tâm rồi chìm vào giấc ngủ.

Tối đó tụi mình ngồi lại nói chuyện với nhau về con trip và các bài học, nghe nhạc. Sau đó ngủ sớm. Mọi thứ nhẹ nhõm và rất thư thái. 

III/Hậu trip: Tụi mình uống rất nhiều nước, ăn hoa quả, uống giấm táo hữu cơ và mật ong buổi sáng để detox ( cái này tụi mình uống mỗi sáng hằng ngày luôn, chứ kg phải chỉ sau trip ), nên cơ thể khá sạch sẽ, không quá mỏi mệt. 2 vợ chồng đi cafe và bắt đầu lại công việc.


Mọi thứ đều rất Clean & Clear ngay lúc này đây.

Nếu đúc kết lại mình chỉ có thể dùng 1 câu " Rũ bùn đứng dậy sáng lòa "

Tâm hồn cũ kĩ, rỉ sét đã được làm mới lại, nâng cấp. 

Ngày xưa, trong trận chiến trăm ngày của Lucifer và Chúa, Lucifer đã bị " quăng xuống" và mình hiểu được, quăng xuống ở đây là hạ tầng số ấy các bạn, đang thanh cao như vậy hạ xuống tầng rung động thấp không khác nào 1 sự đày ải và sỉ nhục, mà càng cay cú, tức giận, sân hận thì tầng số lại cứ càng hạ, càng khổ đau. 

Chuyến trip này quá đủ cho cả 2 đứa mình, trọn vẹn, viên mãn.

Đánh giá:

Ảo thị xuất sắc, vì mình mix với nấm nên màu sắc không thể diễn tả được bằng lời.

Body high thì high lắm, high bẹp dí luôn:))


Vài lời chia sẻ, chúc anh em nhiều sức khỏe, vì có sức khỏe mới trip được nghe!!!

Thân Ái!

Nguồn : Ngọc Nguyễn ( Mind Hackers Việt Nam )

Chủ Nhật, 2 tháng 1, 2022

Vương Trương - Trip report

Trip review - Trốn 3 đứa nhỏ đi hâm nóng tình củm dới e ghệ :v mới quen 8 năm
Bắt chước ae luôn cho nó dễ coi nghen ^^
7h30am dậy tập thể dục, 2 dợ chồng mình ăn sáng với trái cây.
10h am sau khi lo cho xấp nhỏ xong, giao lại cho hai bà nội ở nhà trông. Thì 2 dợ chồng khởi hành tìm Hotel.
10h 30 thì tìm được Hotel cho vào, vì gia đình no-vac nên mấy Hotel lớn view biển ko cho vào, đành phải ghé Hotel bình dân vậy, ko đẹp lắm nên ko chụp lại ^^.
11h chia đôi viên 2CB, uống coca, châm điếu Cure Joint và 2 dợ chồng nằm nói chuyện.
Được tầm 20-30p thì cảm giác hơi mệt, nóng râm ran người. Cảm giác rất hứng tình :)))))) vậy là 2 đứa lao vào nhau các kiểu..đoạn này ko chi tiết được nha ae thông cảm hehe. Khi nàng đã lên đỉnh và mình cũng đạt cực khoái thì kết thúc hiệp 1, 2 đứa đi tắm và ra nằm nghe nhạc Đen Vâu, ăn trái cây và chill tiếp.
Được tầm 1 lúc thì 2CB lúc này mới lên hẳn, effect dần xuất hiện. Thính giác tăng, đồng tử thay đổi, bắt đầu nhìn mọi thứ hơi gợn gợn, gần như lúc trip nấm, nhưng nhẹ hơn. Cũng có thể vì 2 đứa chỉ dùng 1 viên, nên visual ko mạnh như dùng cả viên.
2 đứa nằm nói chuyện, chia sẻ về những cảm nhận của nhau. Ngẫm lại quá khứ, đoạn đường đã qua đi cùng nhau, đủ thứ cung bậc cảm xúc đều đã trải qua. Và tụi mình cảm ơn cuộc đời vì đã cho cả 2 tâm hồn gặp được nhau, đồng điệu với nhau về mọi thứ. Rồi tiếp tới là nói chuyện tương lai, hoạch định đủ thứ nào là nhà cửa, con cái ổn định. Lo cho xấp nhỏ ổn định xong là tụi mình sẽ sống cuộc đời freestyle của tụi mình, cái thanh xuân mà tụi mình gác qua 1 bên từ lâu. Khi đó mỗi tháng 2 đứa sẽ đi trip ở 1 nơi, ăn món ngon lạ ở đó, tiếp xúc homie ở đó, và dĩ nhiên là trip giữa thiên nhiên nơi đó. Phải hoàn thành tâm nguyện là trip khắp VN từ bắc vào nam, cao nguyên tới đồng bằng. Ye!!
Nhưng rồi.................................cảm xúc dâng trào, và việc gì đến lại đến nha ae :v tụi tui lại lao vào nhau xập xình, dập dình, bập bình các thế các kiểu nữa.....mãi đến khi nàng lên đỉnh lần 3 của hiệp 2 nữa thì nàng bảo thôi nghỉ tí, để e ở trên cho. Và nàng đã chinh phục tui với kèo trên :v
Thực sự thì cảm giác have sex on trip khá đỉnh, cả 2 như hòa quyện vào nhau tất cả về cảm xúc, xúc giác. Khó diễn tả bằng lời được.
Tầm 3pm hiệu ứng hết tầm 90%, tụi mình xuống trả phòng, đi dạo và mua chickenplus về cho cả nhà.
Kết thúc 1 trip tốt đẹp, mệt rã rời :)))))) nhưng cũng đầy ý nghĩa!!
Thank bro Trần Bảo Hân đã tặng con hàng 2CB dịp Noel nha, còn ủng hộ dài dài vì độ tín
Ps: mình biết đến cần sa vào 2015, và 2016 có biết đến nấm và có first trip, sau đó mình đã cố gắng để hợp pháp hóa cần sa trong gia đình, và gia đình mình hợp pháp từ 2017 đến giờ, nên về tư tưởng trong chuyện chill, trip, chăn gối chúng mình khá hiểu nhau, mạnh dạn chia sẻ với nhau ko ngại ngùng, mục đích cũng là để đi được với nhau lâu nhất có thể trong hành trình cuộc đời. Mình cũng chúc ae tìm được 1 nửa cuộc đời giống như mình, người có thể bên bạn mọi lúc, mọi nơi, mọi hoàn cảnh ^^ có thể chia sẻ everything với bạn. Peace!!

Source: Vương Trương 

Thứ Ba, 2 tháng 11, 2021

Tripper : Bich Vu [ Chia sẻ cá nhân]

 [TRIP đã thay đổi mình thế nào]

ĐÂY LÀ MỘT BÀI VIẾT NGẮN VỀ QUÁ TRÌNH THAY ĐỔI CON NGƯỜI TRƯỚC VÀ SAU KHI SỬA DỤNG LSD.



Kể không ngoa nhưng trước khi có được first trip thì mình là một kẻ ngu dốt, sầu đời, hận mọi thứ, thiếu kiến thức và tự cao vô cùng. Thế nhưng chỉ sau 1 lần trip, cái bản năng tìm tòi của mình ngày càng cao lên, những thứ mà vô nghĩa với mình trước kia như hóa học, năng lượng học, vật lý nay đã và đang được mình bồi bổ để hiểu thêm về vạn vật.

Ngoài ra học tiếng cũng là thứ mình thấy mình đã thay đổi, trước khi trip mình cực ghét học tiếng, dành 12 năm ăn học nhưng kiến thức về ngôn ngữ của mình chắc lẹt đẹt điểm 2 điểm 3 nhưng sau khi trip thì mình bám víu xem phim, đọc bản thảo thì tự cảm thấy khả năng giao tiếp tiếng Anh của mình đã tốt hơn trước gấp 2 gấp 3 lần.

Cái ý chí tìm tòi này sau khi trip được 1-2 tuần sẽ lắng xuống như kiểu bạn vừa khai phá được 1 góc cuộc sống nhưng chỉ 1 thời gian bạn lại quên đi cái cảm giác của nó và lại lao đầu vào cuộc sống mưu sinh kiếm miếng cơm của xã hội ngày nay. 

Vậy nên cứ khoảng 1 tháng mình sẽ trip 1 lần và trong lúc break thì mình có tìm hiểu thêm nhiều dạng kiến thức để có thể sâu chuỗi những sự kiện và những thông tin khi trip về sau.

Có vẻ nghe ngáo và ảo nhưng từ ngày được "đánh thức" mình cảm giác có mối liên kết tâm linh nào đó với thứ gì đó. Cái thứ mà đã tạo ra vạn vật, "thứ" được tôn kính mang tên "Chúa" trong các cuốn sách. Cái liên kết này mình đúc kết từ những thứ mình thấy và những mối quan hệ mới của mình, ngay sau khi mình thức thần thì đã có một hội nhóm kết bạn với mình và thảo luận về "lòng tin" của họ, và lòng tin của nhân loại, những thứ kì lạ xuất hiện ngẫu nhiên mỗi khi mình tự đặt câu hỏi về "thứ tạo ra vạn vật". Và trước first trip thì mình cam đoan 100% mình là người vô thần nhưng giờ đây mình cũng không biết chắc nữa...

Thật vậy, khi càng tìm hiểu sâu, và càng đặt nhiều câu hỏi "vì sao" thì mọi thứ lại càng lao đầu về ngõ cụt. Từ đó mình nhận thấy cái kiến thức con người đang và sẽ có thực sự quá ít, mớ thông tin chúng ta mất 10 nghìn năm tìm hiểu cũng chưa đáng được nổi 1% kiến thức về vũ trụ ngoài kia.

Hiện tại, mỗi khi nhìn vào gương mình chỉ thấy một con người nhỏ bé, bị điều khiển bởi vô số điều lệnh từ thiên nhiên tới nhân tạo. Mình đã ít nói đi và nghĩ nhiều lên, mình thấy bản thân khiêm tốn đi nhiều và mình đã yêu cuộc sống này hơn.

Bài viết này phần nhiều là từ góc nhìn của mình, người dùng "chuyến đi" để tìm hiểu về thế giới quan xung quanh. 

Tripper : Bich Vu

Thứ Tư, 27 tháng 10, 2021

Trip Review không tên

 Cách sử dụng Nấm Thức Thần : băm ( hoặc say ) nhuyễn (máy say sinh tố) rồi cho vào một ly nước cam , hoặc nước vắt chanh tươi

🥃 , uống qua đường miệng. ( nhai thêm nếu chưa say nhiễn ).
Sau khi uống nước cam (có nấm được bằm nhuyễn), mình lên giường nằm và nhắm mắt lại, tĩnh tâm và chờ đợi hiệu ứng. Hiệu ứng đến rất nhanh theo cách này vì nấm được băm nhuyễn, kết hợp với nước cam làm dạ này hấp thu nhanh hơn và mình cũng để bụng đói trước khi dùng.
Chỉ sau 20 phút mình đã thấy những hiệu ứng đầu tiên, mình bắt đầu thấy những hình ảnh xuất hiện (trong trạng thái nhắm mắt), sau đó hiệu ứng tăng dần, những hình ảnh về một thế giới tiềm thức xuất hiện, có những thứ mà mình chưa bao giờ thấy, cả một hệ thống khổng lồ với các bánh răng cưa, các mạng lưới và chúng chuyển động nhịp nhàng, ăn khớp với nhau. Suy nghĩ của mình được tách riêng ra, mỗi một suy nghĩ giống như một con đường thằng, cho mình cơ hội để chiêm nghiệm về những suy nghĩ "cơ bản" của mình, như là cái gì là quan trọng, điều gì là cơ bản, suy nghĩ đó có gì sai, có gì đúng... Một sự mổ sẻ nội tâm rất sâu sắc dưới tác động của nấm. Thời gian và không gian bị biến mất (cô đặc hay co hẹp lại). Đây chính là khoảng thời gian mà mình chờ đợi nhất khi sử dụng nấm, trong khoảng thời gian này mình không còn cảm thấy trọng lượng cơ thể, khi mở mắt thấy mọi thứ méo mó, dị dạng, mình không có khả năng di chuyển vật lý, ko muốn bất kỳ một sự làm phiền ngoại cảnh nào, tâm trí mình hoàn toàn tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, mình không muốn mở mắt ra tẹo nào, và mình nhìn thấy rất nhiều hình khối, cấu trúc, mạng lưới kỳ lạ, càng tập chung quan sát những thứ này mình càng thấy hứng thú, giống như mình đang xem một bộ phim trong trạng thái nhắm mắt vậy. Giai đoạn này kéo dài khoảng 2h, sau đó hiệu ứng giảm dần và mình đã bắt đầu mở mắt ra, quan sát xung quanh
Sau khi hiệu ứng mạnh nhất đã qua, mình bắt đầu có cảm nhận về thế giới xung quanh, nhận thức bình thường quay dần trở lại, lúc này là giai đoạn hai: Rất nhiều suy nghĩ về mọi thứ trong cuộc sống xuất hiện dưới dạng hình ảnh nhưng mình lại mất hết logic, không thể đếm nổi giờ giấc, suy nghĩ không mạch lạc, ngồi nói chuyện một mình, cười nói một mình, xuất hiện cảm giác rất bối rối, không biết thật giả thế nào
Lúc này là lúc mình suy nghĩ về những tác hại và lợi ích của nấm, về những mối quan hệ của mình, về những thiếu sót, yếu kém của bản thân, và đặc biệt là mình được đối mặt với sự ngu dốt của mình. Mình cảm thấy bản thân thật có nhiều lỗi lầm, có nhiều điều còn chưa biết, sự ngộ nhận xảy ra thường xuyên... cuối cùng mình lại tự an ủi rằng, bởi vì mình là con người, mà con người thì không có ai hoàn hảo cả 🙂 - suy nghĩ này làm mình cảm thấy dễ chịu hơn.
Mình đi ngủ vào khoảng 3h sáng, 8h sáng mình tỉnh dậy trong tình trạng hoàn toàn khỏe mạnh, tỉnh táo, sau khi nấu súp ăn xong mình đã có thể online để nói chuyện bình thường.
V] ĐỂ TRÁNH BAD-TRIP & THU ĐƯỢC LỢI ÍCH
- Để tránh những vấn đề đáng tiếc, bạn cần phải ăn chay, thanh lọc cơ thể và tâm hồn trước khi dùng nấm, nếu bạn xài các chất kích thích như meth, heroin, cỏ Mỹ, ketamin, cocaine... thì cần phải nghỉ một thời gian, sau đó ổn định thể trạng và tâm thần, ăn chay một vài bữa rồi mới nên dùng nấm. Tránh những vấn đề tâm thần đáng tiếc từ sự thiếu hiểu biết.

Thứ Ba, 28 tháng 9, 2021

Trải nghiệm 2C-B

 [Trải nghiệm 2C-B]

** LƯU Ý BÀI VIẾT DÀI - KÉO XUỐNG CUỐI POST NẾU LƯỜI ĐỌC *
2CB được Alexander Shulgin tổng hợp và cũng là chất thức thần yêu thích nhất của ông. Đây là chất thức thần yếu hơn LSD, nấm và DMT, khá phù hợp cho người bắt đầu
Mọi người lưu ý giúp mình đây là trải nghiệm của riêng mình, không mang tính "bài học, giác ngộ", cũng không mang tính phê pha gì cả. Mình dùng với tiêu chí trải nghiệm chất thức thần mới, với tâm lí không mong chờ gì cả. Bài viết có sử dụng tiếng anh ở những chỗ mình không biết dịch tiếng Việt và một số chỗ mình thấy dùng tiếng anh nghe đúng nghĩa hơn nên mong mn thông cảm.
Mình được một người bạn ở HN tặng cho một vài pill 2CB, mà mình thì đã được trải nghiệm 1 lần và mình rất thích nên rất hứng thú để trải nghiệm.
Tuy nhiên từ lúc được tặng mình đã dùng 2 lần, lần report này là lần thứ 3. Lần đầu mình hít 10mg thì trải nghiệm khá tuyệt vời, tuy nhiên rất rất rát mũi và hơi sốc nên mình cũng ko được thoải mái cho lắm. Lần thứ 2 mình dùng 12mg đường uống thì effect lại hơi nhẹ, như 50ug LSD thôi nên cũng ko có gì đặc biệt.
Lần thứ 3 này mình phân vân giữa 18 và 20mg, và cuối cùng, theo lời khuyên (hoặc xúi dại) của một người bạn, mình quyết định uống 20mg
Mọi người cũng nên lưu ý là 2CB rất tùy thuộc vào mỗi người và liều lượng nữa. Chỉ chênh lệch 2mg thôi hiệu ứng sẽ rất khác.
Liều lượng vừa đủ cho 1 trải nghiệm là 15mg. Để có hiệu ứng thức thần thì 20mg trở lên và full trip là 25mg. Điều thú vị là ngày xưa 2CB được bán thay thế cho Viagra với liều lượng 10mg.
Mình đã có kinh nghiệm với rất nhiều chất thức thần, tuy nhiên cẩn thận + start low vẫn là điều cần thiết
--------------------
Liều lượng: 20mg
Đường dùng: Uống
//1h30 chiều mình ăn trưa nhẹ.
// 3h chiều mình uống 20mg. Trong thời gian ngồi đợi effect thì mình ngồi tính toán sổ sách (nhà mình làm xuất nhập khẩu)
// 3h40 mình bắt đầu thấy comeup. Mình thấy hơi nhợn và buồn nôn, đúng kiểu của amphetamine. Nhưng ko đến mức như ayahuasca đâu. Mẹo là nếu mọi người có trà gừng nhấm nháp thì dễ chịu hơn nhiều. Tuy nhiên mình vẫn rất tỉnh táo và hoàn thành sổ sách xong mình mới bắt đầu hưởng.
// 4h mình thấy mọi thứ trong phòng bắt đầu "thở". Lúc này thì cảm giác nhợn có vẻ nặng hơn, mình mới uống 2v vitamin B + 1v magie b6 và nhắm mắt lại cho dễ chịu thì visual đầy mọi người ạ. Visual nhắm mắt rất nhiều, rất đẹp. Được một lúc mình nhận ra cảm giác nhợn đã biến mất lúc nào, thay vào đó là cảm giác body high rất đã, rất sướng. Bodyhigh của 2CB là trải nghiệm rất phức tạp và lạ (Bodyhigh của MDMA thì theo kiểu bạn phải sờ vào cái gì đấy). Còn 2CB mn sẽ thấy cơn "sướng" chạy theo từng đợt đi khắp cơ thể. Giờ thì mình hiểu vì sao 2CB dùng cho sex rất tuyệt vời.
// 4h30 lúc này mình thấy đúng kiểu hiệu ứng của amphetamine, vui vẻ, nói nhiều và tươi vui hơn LSD. Đầu mình cũng tỉnh táo hơn LSD rất nhiều, dễ kiểm soát và không bị lost như LSD. Điều này khá buồn cười vì nếu như với tầm 100ug LSD trở lên thì tâm lí khi trip của mình rất dễ bị lost và bị loop, kèm theo visual. Tuy nhiên với 2CB thì đầu mình vẫn tỉnh nhưng vẫn có visual đầy, khá thú vị 😁
// 5h visual lúc này rất nhiều. Và có một điều mình dám khẳng định, đó là có thể mn thấy visual của 2CB không đẹp, nhưng nó rất THÚ VỊ. Mình sẽ kể một số đặc điểm mình nhận thấy rõ nhất
- Tracers (vệt mờ theo chuyển động)
Tracers xuất hiện bao phủ toàn bộ khung cảnh. Lúc đó mình thấy sàn nhà dính bụi, mình quét mãi ko sạch thì ra là do vệt tạo ra theo chuyển động của hạt bụi =))
- Pattern (hoa văn / họa tiết / khuôn mẫu)
Hoa văn hình học xuất hiện khắp mọi nơi. Mn sẽ thấy 1 lớp hoa văn phủ lên mọi thứ. Rõ nhất là khi mn nhìn vào những mặt phẳng trắng trơn như mặt bàn, nay nó ko còn trơn nữa =))
- Color Enhanced (tăng cường màu sắc)
Mn sẽ thấy 2CB sẽ làm mọi thứ đậm màu và hơi tối một chút.
- Và một điều nữa là mn sẽ thấy1 viền gồm 3 màu đỏ - xanh dương - lục bao quanh viền các vật thể
// 6h - visual lúc này đã nhiều, nhưng mình thấy chưa "đã", mình định hít thêm 5mg thì nhớ ra mình còn 1 ít kush. Mình có bắn 1 bi thì lúc này effect nó như được x5 x10 mn ạ. Visual ngập phòng, bodyhigh cực sướng. Và lúc này bắt đầu xuất hiện mindset của chất thức thần. Mình bắt đầu suy nghĩ sâu sắc hơn, lắng nghe từng lời nói cẩn thận hơn. Tuy nhiên cũng tầm 100ug LSD thôi và rất dễ kiểm soát.
//7h mình có đi tắm nhanh cho mát, cảm giác nước chảy trên người rất êm rất pheeeee
// 8h tối mình có chơi 1 ván game với bạn và, mình để ý là dù mình để setting low nhưng đồ họa của game hôm nay rất đẹp, rất nét và có chiều sâu. Mình chơi cũng cực kì tập trung và xử lí chính xác, tuy nhiên cách đánh của mình có vẻ "hăng máu" hơn (mình chơi moba). Lúc này bodyhigh giảm lại rồi, và mình thấy rất "nắng" 😅 và mình nghĩ là 2CB sẽ hợp cho sex hơn vì bodyhigh nhiều + mn dễ "cứng" hơn MDMA và không bị trip vcl khi đang sex làm mất tập trung
Tầm 11h gì đó mình ngủ. Ngủ dễ, ko như MDMA hay LSD. Và bất ngờ là sáng hôm sau dậy cực kì khỏe, không hề comedown mệt như MDMA
--------
Chốt lại cho những ai lười đọc:
-- 2CB mình thấy ko giống LSD + MDMA như mn vẫn hay nói. Mình thấy giống xương rồng (mescaline) + 1 tí amphetamine
-- Hiệu ứng thì đặc trưng nhất là bodyhigh và visual
-- Mindset dễ chịu dễ kiểm soát hơn LSD
-- Comedown cực kì khỏe, ko mệt ko âm đồ
-- Nhược điểm duy nhất mình thấy là lúc đang comeup thì hơi nhợn và lạnh, hơi bủn rủn tay chân nữa. Mình khuyên mọi người nên dùng cách bữa ăn ít nhất 2h, ăn nhẹ thì 1h và không được dùng lúc bụng đói
-- 2CB rõ ràng thích hợp cho những ai muốn trải nghiệm chất thức thần nhẹ nhàng vừa phải đủ để enjoy vui vẻ hoặc giải trí nhẹ nhàng cùng partner và bạn bè, và không hợp với những ai thích một trải nghiệm sâu vào trong thế giới nội tâm như LSD
Nguồn: Gia Bảo(mindhacker group)

Thứ Sáu, 3 tháng 9, 2021

Trip report by Minh Châu

 Thời gian: khoảng dịp lễ 30/4 1/5



Sử dụng: Trippy troll ~220UG kèm nhiều kush
Địa điểm: Thung lũng Bản Xôi + Làng Văn hóa các Dân tộc (Ba Vì)
Team mình đi có 5 người, 3 gái 2 trai tất cả. Di chuyển bằng một ô tô từ Hà Nội đến Bản Xôi (Ba Vì).
Xuất phát lúc 8,9h sáng thì tầm 11h trưa bọn mình đến nơi. Cũng khá nhiều chông gai vì đoạn ngõ rẽ vào BẢn Xôi hơi nhỏ. Bọn mình đi quá một xíu và phải dừng lại dọc đường xem map. Trong khi một đứa tra map thì những đứa còn lại nhìn ngắm xung quanh và ngay lập tức phát hiện ra bọn mình đang đứng ở cổng rẽ vào “Cơ sở cai nghiện Ma túy số 4” tại Ba Vì. Chuyến trip suýt thì dừng lại ở đấy nếu cả lũ phi vào trong. Nhưng không, mọi thứ còn chưa bắt đầu =))
Vừa đến Bản Xôi, cả bọn lập tức vào việc luôn. 4 người mỗi người ngậm 1 tab và đệm thêm kush. Còn 1 bạn nữ còn lại chỉ đi theo hút kush và trông bọn mình thôi. Thực ra là làm gì có ai cần trông, nhưng khổ nỗi nó không thích trip, chỉ thích dẫn trip. Ok thế cũng tốt.
Tầm 10, 15 phút sau bọn mình bắt đầu di chuyển ra phía cánh rừng của Bản Xôi. Các bạn có thể tưởng tượng bản Xôi như sau: Một cái hồ rộng ở giữa, vào bao quanh nó là rừng. Nếu bọn mình đi hết một vòng rừng thì sẽ trở về cổng vào. Đi được một lúc thì mình bắt đầu cảm giác hơi oằn người. LSD trong miệng đã dần tan ra và âm thanh rừng núi bắt đầu sống động hơn. Cùng lúc đó là quả nhạc Psy trance của Astrix đến đoạn có tiếng nói văng vẳng, mình nghĩ nó là tiếng bộ lạc hay gì đó tương tự, xen lẫn tiếng chim chóc và tiếng xào xạc của cây cối. Không gian rừng núi bủa vây lấy mình. Rõ ràng rất nhiều âm thanh là thế nhưng lại tĩnh lặng đến lạ. Mình cảm nhận khoảnh khắc này quá đỗi linh thiêng.
Bọn mình đi bộ dọc cánh rừng rất lâu, và đôi lúc lạc đường: không hiểu đang đi lên hay đi xuống, đang đi tiếp hay quay lại; đôi lúc dừng lại ngắm cây cỏ, mây, núi. Mình nhìn thấy những ngọn núi xa xa đang nhảy múa theo điệu nhạc. Còn người yêu mình thì lại bảo nhìn trên núi thấy toàn yêu quái. Bọn yêu quái cũng đang nhảy. Mình chưa trông thấy một ai gặp yêu quái mà nhìn chằm chằm thích thú như thế cả, nên mình không chắc về những gì người yêu mình nói =))
Khoảng tầm giữa trưa bọn mình quay về được cổng vào. Đến lúc này, về giữa cái hồ lúc ban đầu thấy, ngồi xuống mấy cái ghế đá ở hồ, người yêu mình mở điện thoại ra nhìn và thốt lên một câu: “12 rưỡi là đúng hay là sai?”. Chưa ai từng hỏi một câu hỏi ngớ ngẩn đến thế. Nhưng chính xác là bọn mình đã bị mất khái niệm về thời gian. Peak.
Anh em vì đi quá mệt nên quyết định ngồi ngắm hồ nghỉ ngơi. Và lần này phát hiện ra điều quan trọng: cảnh cái hồ quá đẹp! Nước hồ xanh, mặt hồ gợn sóng nhẹ. Trên trời mây trắng nắng vàng ươm. Bao quanh hồ là cánh rừng rậm rạp. Thảo nào nó là trung tâm Bản Xôi. Thế mà lúc đầu vào không ai để ý nó. Thế mà mải mê đi mãi đi mãi rồi lại quay về với nó.
Đoạn này visual căng cực. Thỉnh thoảng, mình chăm chú nhìn xuống tay để xem những mạch máu chạy trong cơ thể. Đấy là mình, còn mọi người có nhìn được thế không thì mình chịu. Lúc ấy bọn mình còn hiểu nhau trong từng ý nghĩ. Mình hiểu người yêu mình định nói gì khi ny mình chỉ mới nói đến “ để kể cho mà nghe chi tiết này’’ rồi im bặt.
Bọn mình ngồi đó lâu để nghe nhạc và ngắm cảnh. Ngồi một lúc bọn mình đứng dậy đi qua cây cầu gỗ khá lớn ở giữa hồ. Mình bước trên cầu từng bước thận trọng, chắc chắn. Cây cầu hiện ra trước mắt mình như hình ảnh 3D, và mình đang hóa thân vào một nhân vật trong game phải vượt qua cây cầu đó. Mình kích thích đến nỗi dẫn đầu đoàn băng băng trên cây cầu 3D.
Sau đó bọn mình lại quay lại chỗ ghế đá vừa nãy ngồi. Không hiểu là ngồi ở đó biết bao lâu. Thời gian như không tồn tại. Lúc sau, một nhóm học sinh vừa mới đến cắm trại tràn vào gần chỗ bọn mình. Bọn mình đứng dậy đi tiếp. Lên một lối khác để vào lại cánh rừng, tránh nơi đông người. Đi một lúc bọn mình cảm thấy không ổn. Nếu tiếp tục đi một vòng nữa thì sẽ mất tiếng rưỡi, hai tiếng với con đường đã cũ. Và lịch trình đặt ra thì vẫn còn một điểm đến nữa: làng Văn hóa các Dân tộc. Bọn mình bảo nhau lên xe đi tiếp.
Đã ai nói với các bạn là đi xe khi trip là không an toàn chưa? Nếu chưa thì nghe thử trải nghiệm này nhé :3
Vừa lên xe, sự nóng bức chiếm lấy mình. Ngột ngạt không thở nổi. Nhưng đó chưa phải điều kinh khủng nhất. Mình nhìn về phía trước và thấy chiếc xe như con tàu vũ trụ đang lắc theo quỹ đạo vòng tròn, nhanh và liên tục. Oh no. Làm gì có ai lái nổi cái tàu vũ trụ đang lắc lư như này chứ. Mình nhìn về phía ghế lái. Mặt người yêu mình đang hoang mang tột độ. Người yêu mình cố bật nhạc trên xe. Tiếng nhạc từ loa trên xe phát ra được một lúc, ny mình vẫn mải mê tìm gì đó rồi hỏi “ Tiếng nhạc ở đâu ấy nhỉ?”. Thế thì chịu rồi. Cả lũ sock, đòi xuống xe, tình hình này không đi được. Người yêu mình đồng tình ngay lập tức.
Vừa mở cửa xe đi xuống, tiếng hát karaoke của khách du lịch từ trong Bản Xôi vọng ra. Nhạc vàng. Não nề. Nghe vào thêm nóng nực. Cả lũ đều hiểu không thể đi về hướng ấy được, thế là lại chui vào bìa cánh rừng để đi lên, chạy trốn tiếng hát bên dưới. Bọn mình vội vàng mở loa bật nhạc, nhưng càng đi lên thì càng mất sóng. Không bật được nhạc. Mình cảm tưởng mình không đi nổi nữa. Quá mệt, quá nóng, không có nhạc, tiếng karaoke vẫn văng vẳng. Anh em nhìn nhau, tự hiểu ra, đã đến lúc chạy trốn cái Bản Xôi này rồi, đã quanh quẩn với nó quá lâu mà không thoát ra được.
Lên xe lần thứ hai.
Lần này bọn mình đã ổn hơn và vẫn động viên nhau đi tiếp, con bé dẫn trip mếu máo sợ hãi van nài đòi xuống xe. Nhưng xuống cũng dở hơi nên đành chấp nhận số phận. May thay, bọn mình vẫn di chuyển ra được làng văn hóa, thỉnh thoảng check sai map 1 tí, hơi run 1 tí, nhưng đổi lại đã thoát được cái Bản Xôi đông nghịt người kia.
Tầm 1,2h bước vào làng Văn hóa. Mình nhận ra giống như hành trình đến với Bản Xôi, con đường vào rộng mở thênh thang, một lần nữa lại đầy hứa hẹn.
Điều mình ấn tượng là làng Văn hóa giống như một thành phố thu nhỏ, muốn di chuyển từ làng này sang làng khác phải đi bằng xe điện của bản làng. Sẽ có xe điện đưa các bạn đi và thả các bạn xuống để thăm quan, rồi lại có xe khác tới đón bạn tới chặng tiếp theo. Và điều mình thích nhất ở chuyến này là khoảng thời gian được ngồi trên xe điện. Người lái đi với tốc độ rất nhanh, đường rộng và đẹp, nhiều cây cối, mình chỉ việc ngồi đó rồi tận hưởng gió lùa vào tóc, mơn man trên da thịt. Mát rượi và sảng khoái.
Trong trip này có một điều đáng nhớ, đấy là con bé dẫn trip bị mất điện thoại, ở một bản làng nào đó không nhớ nổi. Đi chơi tận 1 tiếng sau mới phát hiện ra. Không biết ai dẫn trip. Ai lú? Ai trông ai? Và thật may, nó gọi điện có người nghe. Một người dân trong làng vẫn giữ và hẹn bọn mình ra lấy lại. Chú lái xe điện cũng nhiệt tình hỏi han đưa bọn mình ra điểm hẹn. Đến đoạn nhận được điện thoại, trong lòng nó chắc dâng trào hạnh phúc và cảm thấy ấm áp tình cảm buôn làng lắm. Bọn mình nhận ra, nếu mất ở ngoài kia thì chắc là mất hẳn, mà mất trong buôn làng này thì có nghĩa là chưa mất gì. Hic xúc động gớt nước mắt.
Đi mãi không hết làng văn hóa, bọn mình lại tìm cách bỏ trốn tiếp =))
Không hiểu bọn mình ra được cổng bằng cách nào nếu ông chú lái xe điện kia không đi theo bọn mình suốt. Hoặc có quá nhiều xe điện, trông ông chú nào cũng giống nhau. Không biết nữa.
Nhưng vấn đề vẫn còn, đấy là từ lúc lấy được xe cho đến khi ra được đường quốc lộ, bọn mình vẫn vòng vòng ở bãi ngoài mất mấy vòng. Tận 5h chiều rồi mà vẫn mất nhận thức về đường lối. Nhìn cái vòng xuyến trên đường quốc lộ còn thấy sợ hãi, vòng đi vòng lại mấy lần. May thay ra được đại lộ, đường đi chỉ là một đường thẳng không vòng vèo nên yên tâm hơn. Ny mình lái xe chậm, thận trọng, ở hai bên, các xe khác vượt qua vù vù. Mình lo lắng trong lòng sao người ta đi nhanh thế.
Trên đường về, bọn mình cùng ngồi ôn lại trải nghiệm cả ngày. Cũng như mọi lần, mình nhận ra nhiều thứ, sự liên kết của vạn vật, tất thảy mọi chuyện xảy ra trên đời đều có nguyên do, vòng lặp, sự đối mặt, xúc cảm, vân vân mây mây. Tất cả đã nằm sẵn trong tiềm thức của mình. Nhưng có một cái trong chuyến trip đó bọn mình hiểu hơn tất thảy, đấy là cái đói, đi tìm thức ăn liên tục từ bản Xôi đến làng Văn hóa mà không có gì cho vào bụng. Chỉ được ăn bim bim uống nước (mặc dù chị google bảo ở đấy người ta bán nhiều đồ ăn ngon lắm). Mình đọc rất nhiều về trip của mọi người, nhưng chưa thấy ai có hành trình đi tìm đồ ăn mạnh mẽ như team mình cả. Đến lúc này, bọn mình thừa nhận, bọn mình thèm THỊT quá. Về đến Hà Nội phải đi ăn THỊT ngay. Gì cũng được, miễn là THỊT.
Đòi vào rừng chán, hòa mình với thiên nhiên cây cỏ chán, tìm về nơi yên bình chán, để rồi cuối cùng phải đi tìm THỊT một cách quyết liệt, mạnh mẽ, sôi sục.
Bọn mình kết thúc chuyến trip bên nồi lẩu full topping và rất nhiều thịt bò. Ăn trong sự sung sướng và thỏa mãn.
Ăn lẩu xong ra về thì trời mới mưa. May thay. Dự báo thời tiết nói hôm đó mưa ban ngày, nhưng cả ngày trời lại nắng đẹp. Lần nào cũng vậy.


------------------------------------------------------------------------
Sau trải nghiệm đó thì chắc chắn mình sẽ không bao giờ di chuyển phương tiện giao thông lúc ontrip nữa. Không hiểu ai đỡ hộ. Tự hứa =))
Minh Châu

Thứ Sáu, 20 tháng 8, 2021

Trải nghiệm AYAHUASCA [Tripper : Tonny Pham]

 Trải nghiệm AYAHUASCA

Chuẩn bị : Kiêng 3 ngày
Nấu 20gr vỏ keo tương tư + 10g syrian rue ( khoảng 4 trip). Chắt ra được 180ml chia 2 phần, 1 phần 60ml và 1 phần 120ml với số lượng syrian rue tương ứng và bỏ tủ lạnh cho dễ uống.
***Trip 1: 12h đêm bật https://www.youtube.com/watch?v=JYgwVPZm0hU... âm lượng + ánh sáng vừa phải và uống 60ml dốc thẳng cổ họng vì sợ nôn. Uống xong ko thấy buồn nôn hay khó chịu.
Sau đó mình ngồi thiền theo điệu nhạc. Sau 20p mọi thứ đã đến,cơ thể cực thoải mái, lưỡi tự dưng tiết ra vị gì đó ngon ngọt nhất trên đời, mình nhắm mắt tận hưởng visual.
Tâm trí mình ko bị lú như nấm hay lsd. Cảm thấy cảm nhận thực tại tốt hơn( măc dù suy nghĩ lúc đó khác hoàn toàn bình thường).
Mình thử mở mắt thì ôi thôi, mọi thứ khác lạ đến rùng rợn. Chưa bao giờ cảm thấy như thế cả
Mình quyết định nằm xuống nhắm mắt cho đỡ sợ.
Visual ngày càng nhiều, mình bắt đầu hoảng( đã có lúc nghĩ mong sao hết visual càng nhanh càng tốt, mình bắt đầu sợ,). Cố trấn tâm bằng cách quên đi và nghe theo điệu nhạc như tẩy rửa linh hồn. Nhờ có điệu nhạc mà mình bắt đầu trấn an lại và tận hưởng tiếp.
Mình nhớ về nỗi buồn và nước mắt rơi trước khi mình định khóc.
Mỗi dòng suy nghĩ qua là thời gian như bị đóng băng lại 1 lúc ( theo nghĩa đen khá khó diễn tả)
Sau 2 tiếng tức 2h thì mọi thứ xuống dần. Mình nằm suy nghĩ và đợi buồn ngủ để đi ngủ.
Mặc trong trip có lúc hơi hoảng nhưng good trip nên khá hào hứng đợi đến ngày 2


***Trip 2: 12h đêm bật https://www.youtube.com/watch?v=JYgwVPZm0hU... âm lượng + ánh sáng vừa phải và uống 120ml dốc thẳng cổ họng với tâm lí ko lo bị nôn vì lần 1 ko thấy nôn gì cả
Nhưng vì uống nhiều gấp 2 lần hôm qua nên kinh quá mình nôn bớt 1 tí sộc cả đường mũi ra.
Sau đó mình ngồi thiền theo điệu nhạc. Bụng hơi khó chịu từ khi uống, chưa cảm nhận dc visual thì sau đúng 35p theo camera mình nôn phun như vòi nước hết ra chậu. Nôn xong thấy đau mỏi khó chịu vô cùng. Đầu óc thì choáng váng. Mình nghĩ về những review , quái lạ sao nôn xong thấy ai cũng kêu thoải mái lắm mà mình khó chịu quá nhỉ.
Bắt đầu nằm, ngồi hay bất cứ tư thế nào cũng mệt mỏi đau người
Nhắm mắt ko có tí visual nào luôn Chỉ cảm nhận được phần đau mỏi trong cơ thể khá rõ
Giai đoạn này như tra tấn mình vậy. Cố gắng giật tóc, quằn quại cào cấu bản thân cho đỡ đau
Mình đã trải qua cảm giác này 1 lần(giai đoạn này cực giống hôm trip nấm APE hôm nọ) và có kinh nghiệm hơn, mình cố ăn ít bánh + uống nước khoáng vitamin+ 1 điếu cần( đây là thứ giúp mình thoải mái hơn khá nhiều). 3 thứ này khá cần thiết nếu muốn giảm cảm giác tra tấn này về thể xác lẫn tinh thần này. Lúc này bạn đa phần thời gian là bạn cảm nhận nỗi đau thôi chứ ko suy nghĩ được nhiều, nỗi đau nó lấn át hết, đau 1 phút mà vì đầu óc cực tỉnh nên như đau cả tiếng ấy. Chỉ mong có 1 liều thuốc để có thể ngủ được lúc này.
Thời gian cứ thế trôi đến tầm 3h sáng, khoảng thời gian này mình cảm thấy rõ rệt quá trình cơ thể mình hồi phục dần vậy.
3-5h sáng mình nằm suy nghĩ về những câu hỏi, về cuộc sống của mình. Đây là giai đoạn theo mình là tốt nhất để tự trả lời hay nhìn nhận về cuộc sống 1 cách đúng đắn nhất. Nó là giai đoạn sau nỗi đau sau 1 lần mình hồi sinh . Giai đoạn này nếu đạt good trip như lần 1 thì nó ko thể sâu sắc như này
Khi cơ thể hồi phục hoàn toàn, mình cảm thấy thoải mái dễ chịu như dc sống lần nữa, cảm thấy càng trân trọng cuộc sống hơn


Trải nghiệm lần 2 cực giống hôm trip nấm APE hôm nọ của mình
Tripper : Tonny Pham

Thứ Sáu, 9 tháng 7, 2021

LIỆU CHẤT THỨC THẦN CÓ KHẢ NĂNG GIÚP CHÚNG TA THỨC TỈNH?

Cái chết là cội nguồn của mọi nỗi sợ. Lý do duy nhất chúng ta kìm mình lại, chọn con đường an toàn và sống trong vỏ bọc của mình – một cuộc sống ảm đạm ám ảnh bởi những nỗi lo sợ. Cái chết là ẩn số lớn nhất trong cuộc đời chúng ta, và lý do chúng ta không bao giờ có thể giải được ẩn số đó cho tới khi chúng ta trải nghiệm điều đó khiến chúng ta tê dại.



Nhưng tại sao cái chết lại đáng sợ vậy? Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta có thể chứng kiến cái chết trước khi nó xảy ra? Liệu nó có giúp ta cởi mở hơn với muôn vàn khả năng khác của cuộc sống? Liệu chúng ta có chấp nhập những thứ xấu của người khác với thay vì giận giữ và ruồng bỏ?
Câu trả lời là có. Bởi vì khi chúng ta đã thấy được những thứ nằm ngoài thực tại này, thì cõi vĩnh hằng có vẻ không đáng sợ cho lắm. Khi chúng ta đã trải nghiệm được sự hợp nhất vĩnh cửu với Sự Hiện Hữu, ngay cả khi nó mới chỉ dừng lại ở một niềm tin dựa trên phỏng đoán, hầu hết sẽ dễ chấp nhận hơn ý tưởng cơ thể họ đang ngày một héo mòn. Đó chính là vòng lặp của sự sống, mặc dù ít ai trong chúng ta để ý.
Họ nói tất cả nằm ở cách bạn nhìn nhận vấn đề. Đây là lý do tại sao các nhà nghiên cứu đang sử dụng nấm ảo giác, LSD và MDMA như một biện pháp chữa trị những người mắc bệnh tâm lí mãn itnhs. Những người đang gặp đau đớn, trầm cảm, những người mà thự tại của họ tràn đầy sự khổ đau đang tìm được sự an bình trong thực tại sau những chuyến đi ở một vũ trụ khác, một cách cảm nhận khác của thực tại.
Những câu chuyện đổi đời sau trải nghiệm thức thần có rất nhiều. Nhưng đó không phải là điều tôi muốn nói tới ở đây. Tôi muốn nói tới truyền thống sử dụng xa xưa của chất thức thần, cũng như các kiến thức hiện đại về tác dụng của các chất này về mặt chữa lành những nỗi sợ về cái chết.
CÁI CHẾT CỦA CÁI TÔI
Khi nói về cái chết, cần nói tới cái tôi, cái “Tôi là ai”, nguồn năng lượng chính thúc đẩy chúng ta dần trở thành những con người ích kỉ.
Khi chúng ta sử dụng chất thức thần, chúng ta có thể trải nghiệm cái chết của cái tôi. Chúng ta có thể thấy mình từ một góc nhìn rộng khắp và trong bức tranh toàn cảnh ấy những động lực cá nhân thường ẩn trong bóng tối bị đưa ra ánh sáng.
Bằng cách này, mặc dù sau đó chúng ta vẫn trở về bình thường và sống cuộc sống bình thường, bên trong chúng ta mãi mãi đã thay đổi. Có lẽ sau một trải nghiệm nhìn thấy cái tôi thấp bé của mình, chúng ta thấy dễ dàng hơn trong việc chấp nhận cái thân nhỏ bé ấy, và nhớ rằng chúng ta dù cảm thấy cô đơn trong thế giới này nhưung chúng ta vẫn luôn luôn là một cộng đồng. Chúng ta sẽ không còn nhìn mình như trung tâm vũ trụ và sẽ để ý hơn tới thế giới xung quanh, những con người chúng ta yêu quý theo một cách rất khác.
Đối với một số người thì nó xảy ra khá âm thầm, một số người khác thì cả thế giới quan của họ sẽ thay đổi. Dù sao, trải nghiệm ấy cũng sẽ cho ta thấy tại sao chúng ta đạt được ngày hôm nay trong một nỗ lực chung. Qua hàng nghìn năm lịch sử, tổ tiên chúng ta đã rất tôn thờ chất thức thần và Trái Đất. Trái với một xã hội cấm đoán những thứ thuốc từ thiên nhiên và nhốt người ta vào tù vì cố thay đổi xã hội, cùng lúc huỷ diệt hành tinh và gây ra chiến tranh, tôn vinh bạo lực, trải nghiệm sẽ cho bạn thấy cách nhìn nhận khác sẽ thay đổi tất cả, và cái tôi của chúng ta đã vụt ra khỏi kiểm soát của chúng ta rất xa.
TRUYỀN THỐNG SỬ DỤNG THUỐC THỰC VẬT XA XƯA
Có lẽ bản ghi chép được biết đến nhiều nhất về truyền thống sử dụng chất thức thần xa xưa đó là cuốn “Thức ăn của các vị thần” bởi Terrence McKenna. Terence nói tới tục sử dụng nấm thức thần bởi những nền văn hoá lâu đời. Bằng chứng chỉ ra là từ năm 3500 trước công nguyên, hình ảnh của những thầy phù thuỷ nhảy múa trên tay là nấm ma thuật, bên cạnh là gia súc, được khắc trên cắc mặt đá đồi Tassili Plateau ở Nam Algeria.
Tuy rất khó để biết chính xác phương pháp mà các nền văn minh cổ đại này sử dụng chất thức thần, rõ ràng họ rất tôn thờ thứ thuốc này. Trên mỗi lục địa, trong mỗi nền văn hoá bản địa, đều tồn tại bằng chứng của các chất thức thần đã được sử dụng. Ngay hiện giờ truyền thống sử dụng ayahuasca, xương rồng, nấm ảo giác, iboga vẫn được sử dụng trong các tục lệ thổ dân khắp thế giới.
Theo phỏng đoán soma, được tả là một thứ cây không có lá hay rễ trong sách Rig Veda, một ghi chép cổ của gường Aryan di cư từ Siberia đến Ấn đồ, thực chất là nấm thức thần.
‘Chúng tôi đã uống Soma; chúng tôi đã trở nên bất tử và hoà với ánh sáng; chúng tôi đã tìm thấy chúa.’ (Rig Veda 8.48.1-15)
THỨC THẦN TRONG THỜI ĐẠI MỚI VÀ SỰ CHẤP NHẬN CÁI CHẾT
DMT, nấm ảo giác, LSD và MDMA đều đã được nghiên cứu vì tiềm năng giúp chúng ta hiểu hơn và chấp nhận số phận một ngày sẽ đến.
Và chúng ta sẽ mất gì khi ai cũng ngày nào cũng đang đối mặt với một cái chết cận kề? Khi mà chúng ta đã đối mặt được với điều tệ nhất, chúng ta có thể cho phép những nỗi sợ nhạt phai dần và bắt đầu thử nghiệm những thứ mới. Có lẽ đây là lý do tại sao chúng ta thấy một sự trỗi dậy trong nghiên cứu về tác dụng tâm lí của chất thức thần.
Điều này đang xảy ra tại Mỹ, với nhiều bình luận ngay cả trên các mặt báo nổi tiếng như New Yorker trong bài “Liệu pháp Trip”, nói về sự quay trở lại của chất thức thần trong tâm lí trị liệu với các bệnh nhân sắp qua đời do bệnh nan y.
Nghiên cứu này bao gồm các bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối được các nhà nghiên cứu điều trị 2 lần, một lần với thuốc giả và một lần với thuốc thật, kèm theo các buổi gặp chuẩn bị tinh thần và tư vấn tâm lí. Các buổi gặp được thiết kế để giúp bệnh nhân an tâm hơn về độ an toàn của nghiên cứu.
Tới giờ thì nghiên cứu đã chỉ ra kết quả tích cực trong điều trị lo lắng, trầm cảm và cảm giác vô vọng ở các bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối.
Đứng sau nấm ảo giác là LSD, thứ thuốc đã thay đổi cả một đất nước. Trước năm 1966, LSD vẫn đang được nghiên cứu sâu về tác dụng y khoa. Hàng ngàn nghiên cứu về LSD được công bố với hơn 40,000 người tham gia. Nhà văn và thức thần gia nổi tiếng Aldous Huxley đã sử dụng LSD trước khi qua đời do ung thư.
Trong phỏng vấn nổi tiếng giữa Huxley và Mike Wallace, ông đã nói điều này về các trải nghiệm thức thần của mình:
“Người nào trở về qua Cánh cửa sẽ không bao giờ còn là con người cũ, con người đã đi qua Cánh cửa. Anh ta sẽ thông thái hơn nhưng thiếu chắc chắn hơn, hạnh phúc hơn nhưng thiếu thoả mãn hơn, nhún nhường trong việc nhận ra sự ngạo mạn của mình, hiểu hơn về mối quan hệ giữa lời nói và hành động, giữa logic và những bí ẩn mà nó cố giải đáp nhưng sẽ không bao giờ có thể giải đáp được.
LSD đang dần trở lại trong nghiên cứu. Một nghiên cứu nhỏ bởi nhà tâm lí học, tiên sĩ Peter Gasser tại Thuỵ Điển bao gồm thử nghiệm tác dụng của LSD và trị liệu giao tiếp với 12 bệnh nhân nan y.
Gasser cho biết trong bài viết 1 năm sau khi kết thúc nghiên cứu rằng chứng lo lắng của bệnh nhân đã thuyên giảm và không tái phát trước khi họ qua đời.
Một câu hỏi là liệu chúng ta có đang lừa dối mình với những ý tưởng về chất thức thần. Câu trả lời là khó mà biết được. Nhưng câu hỏi thật ở đây là: chúng ta có quyền gì mà có thể áp đặt những yêu cầu về bằng chứng khoa học lên những câu chuyện về cuộc đời một ai đó trở nên tốt hơn nhờ trải nghiệm gần gũi với thuốc thực vật? Chẳng phải chúng ta có quyền tự do lựa chọn trải nghiệm của riêng mình, nhất là khi điều đó liên quan tới cái chết?
MDMA cũng được sử dụng để giúp bệnh nhân chấp nhận những chuẩn đoán nguy kịch. Một chất mà đã từng được tự do rộng rãi nghiên cứu vào những năm 60s giờ đang dần trở lại.
Rick Strassman, MD, nổi tiếng với nghiên cứu tại Đại Học New Mexico năm 1990 trong đó sử dụng DMT để tạo ra trải nghiệm cận kề cái chết. Trong một thế giới mà cái chết là một điều cấm kị, trải nghiệm điều đó trước khi nó xảy ra là khó thể chấp nhận được.
DMT tinh khiết rất khác với các thứ thuốc thực vật, vì trải nghiệm chỉ kéo dài khoảng tối đa 30 phút, tuy nhiên trong trải nghiệm thì người trải nghiệm không có cảm nhận thời gian.
Với các thứ thuốc thực vật như ayahuasca, có thành phần là DMT kết hợp với một chất khác, trải nghiệm kéo dài từ 12-24 tiếng. Trong một thế giới bị ám ảnh với thời gian, trải nghiệm như này thu hút ít người hơn là chuyến đi 3- phút.
Nghiên cứu của Strassman đã được dựng thành phim cũng như sách có tên DMT: The Spirit Molecule (DMT: Phân tử tâm linh). Tuy nhiên từ đó tới giờ vẫn chưa có nghiên cứu nào về riêng DMT, mặc dù nó không gây ra tác dụng phụ ngoài cảm giác khó chịu khi đi vào trạng thái khác.
MỘT CÁI CHẾT ĐẸP
Dẫu quá trình tiến triển chậm, cộng đồng y khoa đã bắt đầu chấp nhận những phương pháp một thời cấm đoán này. Mặc dù gần như mọi nghiên cứu phải dùng nguồn ngân sách tư nhân, các tổ chứ như MAPS đang dẫn đầu trong cuộc chiến tự do này.
Lý do mà chính phủ và các công ty dược phẩm do dự khi đổ vốn vào các nghiên cứu này có hai mặt. Một là, họ sẽ bị ép công nhận tác dụng y khoa của các chất này và không còn cách nào ngoài loại chúng ra khỏi danh sách cấm. Hai, đó là ngành công nghiệp dược phẩm, với nhân tố động lực chính là lợi nhuận, sẽ khó có thể đăng kí bản quyền các chất tự nhiên và các chất này cũng không giống thuốc công nghiệp cần người dùng phải duy trì sử dụng.
Điều này khiến chúng ta mắc kẹt tiếng thoái lưỡng nan. Cái chết, dù cấm kị đến đâu, cũng cần phải được chúng ta hiểu. Cả cách hiểu nghĩa đen và cách hiểu về cái chết tâm linh của cái tôi. Nếu chúng ta muốn kiểm soát cái tôi của mình tốt hơn trong cuộc sống, có lẽ chúng ta nên tìm một sự tự do để thực sự sống và thoát khỏi những gông cùm vô hình của sợ lo sợ.
Stephen Jenkinson, tác giả của Chết khôn ngoan: Bản kim chỉ nang cho sự tỉnh táo và tâm hồn, đã hoạt động rất nhiều trong cộng đồng y tế nhằm giúp đỡ những người sắp qua đời và gia đình. Lời khẳng định mạnh mẽ của ông “Không phải thành công. Sự trưởng thành. Hay hạnh phúc. Cái nôi của tình yêu cho sự sống chính là cái chết” bàn luận về thái đội của xã hội chúng ta với cái chết. Chúng ta lẩn trốn, nhưng cuối cùng, việc cuộc đời chúng ta cần có một ý nghĩa cao đẹp hơn là vô cùng quan trọng.
HIểu được quy luật rằng một ngày ai trong chúng ta cũng sẽ qua đời thực sự là một giải thoát khó khăn. Để chết một cái chết đẹp là rời bỏ thế giới với một sự chấp nhận và thanh thản trong tim. Có cách nào tốt hơn là thoáng nhìn cái tôi chết và nhìn thế giới qua con mắt không bị lọc bởi những thấu kính lo sợ mà nền văn hoá đã áp đặt lên chúng ta?