Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2020

Chuyến đi đầu tiên trong đời.

 Chuyến đi đầu tiên trong đời.

10h20 tôi đi diễn về, tôi về căn stay home mà tôi đã thuê. Căn stay hôm đó thật sự tuyệt vời. Tôi về soạn sửa mọi thứ, mặc cho mình một chiếc váy trắng xinh xắn và chuẩn bị cho mình một trạng thái tốt nhất để bắt đầu chuyến đi. Tôi nhìn vào gương và ngắm nhìn bản thân một lúc rồi bắt đầu ăn nấm.
10h40 tôi nằm trên giường mở một bản nhạc du dương không nghĩ ngợi điều gì và nhìn xung quanh tôi một vòng đột nhiên thấy hơi cô đơn.
11h10 xung quanh tôi mọi thứ bắt đầu chuyển động. Tâm thức bắt đầu mở ra và điều đầu tiên hiện hữu ngay lúc đó trong tôi là bản thân tôi, tôi đang được thấy chính tôi. Một cô gái có trái tim đẹp thật sự rất đẹp tôi chưa từng thấy tôi đẹp như vậy nhưng nhìn sâu hơn tôi thấy những vết xước, những nỗi đau mà tôi từng trải. Tôi hồi tưởng những gì đã qua tôi đã khóc tôi đau như xé lòng, tôi thấy hình ảnh mẹ tôi rồi đến cái chết của bố tôi. Rồi tôi lúc đó muốn được trải qua cảm giác của mẹ khi mang thai và sinh tôi ra và nó đã sảy ra ngay lúc đó, tôi thấy được sự hạnh phúc, sự vất vả của mẹ khi mang thai tôi và cả cơn đau của mẹ khi rặn đẻ. Tôi cảm nhận rất rõ điều đó lúc đó tôi lại thấy yêu mẹ một nhiều, nước mắt tôi trực trào rồi nhắm mắt lại. Tiếp đó tôi lại hình ảnh của bố tôi, tôi và bố có rất nhiều kỉ niệm một lần nữa tôi lại chìm đắm trong hạnh phúc nhưng không lâu, cái ngày hôm bố tôi mất đột xuất hiện trong đầu tôi, tâm can tôi đau khổ tuyệt vọng và rồi tôi nảy ra ý tưởng tôi muốn được nhìn thấy tôi lúc đó như thế nào và rồi tôi như tách ra khỏi cơ thể tôi để nhìn mọi thứ lúc đó trông thế nào. Và lúc đó chính tôi đang cảm nhận được sự đáng thương trong tôi.


Tôi nhìn lại đồng hồ thì chỉ mới 12h hơn nhắm mắt một lúc tôi bắt đầu lạc vào một thế giới mới do tôi vẽ ra tôi thấy mọi thứ xung quanh tôi thật đẹp trong tôi như tràn đầy năng lượng tôi đi vào trong thế giới giới đó thấy ở đâu cũng là niềm vui và rồi đột nhiên tôi ngân nga một đoạn nhạc oà đột nhiên tôi thấy thật vi diệu âm thanh tôi phát ra hay hơn bth rất nhiều lần máu nghệ thuật trong người tôi như đang được trỗi dậy tôi đắm chìm trong đó một lúc rồi thấy ngà ngà mệt. Và rồi tôi lại nhắm mắt lại khúc khích cười. Đột nhiên tiếng cười càng lúc càng ghê rượn tôi sờ mó con người tôi mắt mũi miệng tay chân... tôi cười một cách thoả mãn như kiểu tôi đang vui mừng vì đã độc chiếm cơ thể tôi, tôi tự quấn lấy tôi không biết chán(lúc đó tôi thật giống con quỷ) và rồi một con người khác trong tôi lại hiện ra đó là tôi với bộ óc thiên tài, tôi nhìn con người thiên tài đó đánh thức tôi. Tôi dừng ngày hành động đó và mở tầm mắt vào một khoảng và rồi tôi thấy được bộ não tôi đang vận hành và tôi sử dụng nó để phân tích những chuyện vừa sảy ra tôi nhận ra rằng tôi đang bị đánh lừa bởi ảo giác mọi thứ đúng là có thật nhưng đó chỉ là tôi ở trong quá khứ từng hiện hữu tôi cố quên những điều tiêu cực nhưng khi mình sử dụng nấm nó đã đánh thức những điều tôi cố dấu đi. (Mọi ng đang nghĩ tôi đang trở về sau chuyến đi đúng k nhưng không, tôi quá biết hưởng thụ nên tôi cho tâm trí tôi lại đi chơi thêm nữa) lúc này một câu hỏi trong đầu tôi hiện ra “tôi là ai” rồi tôi nhìn mọi thứ xong quanh và tôi như đang thức tỉnh điều gì đó. Tôi chính là tôi, tất cả đều là tôi, đừng đi tìm kiếm câu trả lời nữa tất cả đều là mình mà thôi. Và rồi tôi thấy an lòng.
Tôi đi tìm điện thoại, đồng hồ hiện lên chỉ mới 1h hơn và rồi tôi xem lại những hết một loạt ảnh từ đầu tới cuối trong đt tôi nhận ra khá nhiều diều tiếp đó tôi xem lại vđ trong tuần vừa qua, lần này tôi đã hiểu ra rằng tọi thứ nhìn tầm thường nhưng thật ra lại rất phi thường, và ngược lại. Đến đây tôi nảy ra một ý là quay lại nhìn bản thân và chụp lại mấy bức hình lúc này tôi đang dần quay về với thực tế.
Tôi lần này tôi quay về với một nhận thức tuyệt vời.
Một lần nữa tôi sử dụng đầu óc và sự hiểu biết sau chuyến đi của mình để phân tích mọi thứ từ lúc tôi được sinh ra.
Mọi người à thật ra mọi thứ chỉ là mình thôi tất cả đều là nhận thức của mình tốt hay tệ, đẹp hay xấu đó đều là mình. Mọi thứ các bạn được nhìn thấy khi các bạn trip đó cũng chỉ có một tâm thức của các bạn hay là những suy nghĩ của các bạn được gợi lên mà thôi. Đó là nhận định của mình.
Tripper : -Amy-

0 nhận xét:

Đăng nhận xét