Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2020

Chuyến Trip với xe máy

 Chuyến Trip với xe máy



- không khuyến khích làm theo
- hoan nghênh các góp ý
- việc sử dụng thiết bị nghe nhìn khi tham gia giao thông là vi pham luật đường bộ
Về quê thắp hương, nhặt được 03 cây pan này. Áng chừng mỗi cây 2-4 gr ( trước đây từng cân thử cây pan nên áng chừng như thế)
7hpm, bắt đầu lôi xe máy ra , lấy tai nghe làm chút radio theo thói quen , và vặn ga đi về phía Hn .
Tôi tuy sinh ra lớn lên ở Hn, nhưng hàng năm đều về quê thắp hương, quãng đường 100km Hn Nam Định sớm đã trở thành 1 cung đường tôi hay coi là hưởng thụ. Tự lái xe 1 mình và hít thở . Đường Hà Nam- Nam Định hiện cũng rất đẹp.
Tôi không thích ngồi xe con với phụ huynh, vì người tôi ám mùi khói và tôi khó ngồi duỗi thoải mái trên xe con .
Lái xe đến cầu Vòi , tôi dừng lại, không phải để mua thịt chó, mà vào hàng nước làm bi thuốc lào, ở đó lại có cam tươi vườn nhà . Tôi chợt nhớ đến 3 cây pan mình hái. Thế là 1 cách khá quyết đoán tôi cắn hết 3 cây, làm 3 hơi hết cốc nước cam . Tôi vẫn hay dùng lượng pan lớn hơn khi ở thành phố nên hơi " nhờn "

Ngồi rít thêmn2 bi thuốc lào, 7h25 tôi tiếp tục đi . Không cảm thấy lao xao trong ruột , tôi nghĩ lượng này chưa đủ để gây cảm giác " nhồi"
Nhưng ôi thôi. Đến khi tôi bắt đầu ra khỏi thành phố Nam Định , đi vào đường liên nối Hà Nam , cảnh tượng trước mắt làm tôi phải dừng lại mất 10 p.
Ra khỏi thành phố , xung quanh chỉ toàn là ruộng nên bạn sẽ có xu hướng tập trung vào đèn đường và đèn quảng cáo. Thứ ánh sáng đó nhảy múa , ôm ấp, màu sắc nổ ltung toé trong mắt tôi. Bây giờ tôi mới có cảm giác " nhồi " . Tôi thở khò khè, ánh sáng co duỗi theo mỗi nhịp thở của tôi. Tôi không sợ mà có chut cảm giác phấn khích- tôi chợt nhớ chuyến trip lsd mà tôi với 1 ông bạn lái xe trong đêm trăng phi lên đỉnh gió Tà xùa - Háng Đồng
Tôi ngẩn ngơ ngắm những màu sắc đó , tâm trí bỗng thư thái, tôi nhớ từng km đường NĐ-HN và giờ này bao nhiêu kỷ niệm đó cũng nhảy múa cùng với ánh đèn kia .
Radio đang lược dịch các phát biểu của 2 vị tổng thống cạnh tranh trên đất Mỹ . Tôi bỗng giật phắt tai nghe ra và ném vào bụi cỏ . Âm thanh chợt trở nên khác hẳn, tôi nghe từng tiếng xe, từng tiếng gió, từng tiếng loa phát thanh từ những thôn xóm ở cách khá xa đường chính. Ngẩn ngơ thêm vài phút, tôi đi tìm lại tai nghe, và bật tuyển tập nhạc FF - 1 thứ tôi nhớ đến khi nghĩ về kỷ niệm.
Rít thêm nửa chầy xoài , tôi thấy mình ổn và lái xe tiếp với Faye Wong đang ngân nga "eyes on me "
Đường đêm giờ này không đến nỗi vắng, nhưng lái xe không bị vướng, xe con và xe khách đi làn ngoài, tôi vít đều 50km và đi gần lề phải
Từng giọt đàn ngấm vào người tôi, tôi lái xe rất ổn mà vẫn cảm thấy như cả dàn nhạc đang chơi xung quanh. Tôi thấy tay trống, tôi thấy người nhạc trưởng, tôi thấy nhóm đàn dây đều đang phiêu lãng trong óc mình. Thật lạ , tôi nghĩ đây cũng là 1 biểu hiện của sự " hạnh phúc" .
Mọi việc dần nhoà đi khi tôi về đến đầu cầu giẽ . Càng về đến gần Hn, đường xá càng khó chịu,càng nhiều xe, nhiều bụi. Tôi tắt tai nghe , đi chầm chậm theo lối đường 1A cũ , vẫn còn cảm giác lâng lâng trong người nhưng phố xá , còi xe làm tôi có cảm giác " gẫy" ngưng khi về đến nhà, tôi thấy dễ chịu kỳ lạ, cứ nằm im nghe tiếng phố xá văng lên tầng 6.
9h30-lúc này tiếng xe không làm tôi khó chịu nữa mà chỉ giống như 1 loại whitenoise . Tôi thiếp đi nhè nhẹ và tỉnh giấc lúc giữa đêm. Mọi thứ như 1 cơn mơ . Tôi nghĩ , tôi phải mua 1 chiếc tai nghe mới .
Tripper : Vũ Khánh

0 nhận xét:

Đăng nhận xét